Phụ Lục
Mời độc giả hãy cùng Mọt tôi tới với phần cuối cùng của loạt bài viết những khoảnh khắc video game ám ảnh game thủ tới cuối đời. Đây đều là những trường đoạn được xây dựng như một nút thắt của toàn bộ cốt truyện, khiến cho người chơi phải suy ngẫm rất nhiều, kể cả khi đã hoàn thành xong trò chơi.
Cốt truyện của Grand Theft Auto V trải dài với 3 tuyến nhân vật khác nhau. Điểm hay của cốt truyện là nó vừa diễn ra rất tốt câu chuyện của từng người, và lý do vì sao họ lại tìm tới nhau rồi cùng nhau thực hiện các phi vụ.
Dù Trevor có vấn đề về thần kinh đi chăng nữa, hắn cũng có lúc yếu mềm và luôn hỗ trợ tốt, luôn xuất hiện khi anh em cần. Michael gặp phải vấn đề về gia đình, cùng với vấn đề trong quá khứ khiến ông stress tới mức không bao giờ muốn về nhà. Còn Franklin với ước muốn làm giàu bằng mọi giá, cố gắng vươn lên thoát khỏi kiếp nghèo, tất cả những gì gã muốn chỉ đơn giản là tiền.
Sau hàng loạt các phi vụ vào sinh ra tử, mối quan hệ giữa cả 3 ngày càng khăng khít. Nhưng Rockstar đã phá hủy đi tình anh em thân thuộc giữa 3 người bằng một nhiệm vụ cuối cùng, bắt người chơi lựa chọn giết Michael hay Trevor. Dù người chơi có lựa chọn giết ai đi chăng nữa cũng sẽ thấy sự ám ảnh trong cách nói và cách hành xử của Michael hay Trevor những phút cuối đời.
Nhưng thật may là Rockstar vẫn thêm vào một cái kết tốt đẹp để người chơi có thể chọn thay vì việc phải giết một trong hai.
Cái tên Fatal Frame có lẽ không cần phải bàn cãi về mức độ ám ảnh và kinh dị. Thực sự rất khó để tôi chọn ra một khoảnh khắc kinh dị nhất của loạt game này. Tuy nhiên, cho tới giờ tôi tin rằng có một vài phân cảnh mọi người nhớ nhất, đó chính là Broken Neck Woman, hay gọi là Người đàn bà gãy cổ trong Fatal Frame II: Crimson Butterfly.
Những khoảnh khắc đụng mặt bà ta khi đó khiến tôi thực sự thấy sởn da gà. Không phải là những đoạn hù dọa nhạt nhẽo, không cần phải bất ngờ khiến người chơi giật mình, cũng không có tạo hình quá cầu kì, nhưng Broken Neck Woman có thể ám ảnh rất lâu trong đầu người chơi.
Dáng đi chầm chậm với chiếc cổ bị gãy hẳn sang một bên, làn da trắng bệch cùng khuôn mặt vô hồn, kết hợp thêm không khí tối tăm và nhạc nền u ám, Broken Neck Woman thậm chí có thể ám luôn cả giấc mơ của những người yếu tim. Biết tới bao giờ ngành công nghiệp game mới lại có được trò chơi kinh dị xuất sắc và ám ảnh tới như vậy nữa.
Bà ta khiến tôi nhớ tới The Bent-Neck Lady trong một bộ phim truyền hình của Netflix, cũng là một hồn ma gãy cổ. Và những hồn ma gãy cổ thì luôn luôn là nỗi khiếp đảm của con người.
Max Payne là một trong những nhân vật có số phận đáng thương nhất trong thế giới game. Vợ con bị giết, bản thân anh cũng bị đổ oan, bị chính quyền lẫn tổ chức ngầm truy đuổi. Nhưng cuối cùng Max vẫn chọn cách đứng lên minh oan cho bản thân cũng như đòi lại công bằng cho vợ con mình.
Tuy nhiên, cái chết của người thân vẫn cứ ám ảnh anh hằng đêm, đưa anh vào những cơn ác mộng không dứt. Phân đoạn cơn ác mộng của Max trong game Max Payne 1 đủ sức khiến bất cứ ai cũng phải ngỡ ngàng và sợ. Khung cảnh xung quanh hiện lên chính là ngôi nhà của anh, nhưng trong giấc mơ, đó là có thể coi là một mê cung ký ức về khoảnh khắc khi vợ con anh bị giết.
Tiếng la hét, cầu xin của người vợ và tiếng khóc của đứa con liên tục vang lên âm ỉ, càng khiến cho khung cảnh trở nên đáng sợ hơn. Max chỉ biết chạy trong vô vọng. Anh vô vọng vì không thể bảo vệ được vợ con mình. Và cơn ác mộng đó có lẽ sẽ ám ảnh anh tới tận cuối của cuộc đời.
Bạn là người tốt hay người xấu? Một người lính có thực sự đang chiến đấu cho chính nghĩa? Đoạn kết của Spec Ops: The Line như một cú đánh mạnh thẳng vào tâm trí của người chơi, khiến cho họ phải nhìn lại bản thân. Khiến game thủ phải tự hỏi: “Vậy thực chất, mình là người xấu hay người tốt?” Ranh giới giữa thiện – ác của một con người quá mong manh và Spec Ops: The Line sẽ chỉ cho người chơi cái ranh giới đáng sợ đó.
Suốt thời lượng của game, bạn sẽ nghĩ rằng mình đang chiến đấu cho lẽ phải, cho chính nghĩa. Nhưng rồi bạn sẽ lại ngỡ ngàng khi game có nhiều phần kết khác nhau, và cho dù kết thúc như nào thì nhân vật chính vẫn là một kẻ tâm thần, hoang tưởng và thành phố Dubai đã chết. Spec Ops: The Line xứng đáng là một trong những trò chơi có đoạn kết gây sốc nhất, ám ảnh nhất cho game thủ.
Không nhiều người muốn chơi lại Spec Ops: The Line sau khi hoàn thành. Trò chơi đã ném game thủ vào một khoảng lặng, cùng hàng ngàn suy nghĩ sau đó. Có thể, trò chơi này sẽ thay đổi hoàn toàn cách nhìn nhận của một con người với xã hội xung quanh.
Outlast là một game kinh dị thực sự hay, gameplay cuốn hút và các màn hù dọa được thiết kế rất tốt. Tuy nhiên, khoảnh khắc tôi và nhiều anh em khác nữa thấy ám ảnh nhất lại nằm trong bản mở rộng Outlast Whistleblower. Đó là khi chú rể Eddie “biến” các bệnh nhân nam thành nữ giới.
Nhân vật chính sẽ bị trói trên một chiếc bàn có lưỡi cưa máy trong tình trạng khỏa thân hoàn toàn. Eddie sẽ từ từ kéo phần dưới của nhân vật chính tới chỗ lưỡi cưa. Thật may là kế hoạch của gã đã không thành và nhân vật chính đã chạy thoát. Mặc dù chỉ vài giây thôi nhưng khoảnh khắc này vẫn đủ sức khiến anh em toát mồ hôi hột và thấy bản thân mình bị nhột nhột, thốn thốn.
Outlast Whistleblower lại là một game góc nhìn thứ nhất nên khung cảnh đó càng trở nên chân thực. Tôi cá rằng nhiều game thủ đã mất ngủ sau khi trải qua trường đoạn kinh hãi này.
Tôi biết còn rất nhiều những khoảnh khắc khác nữa cũng ám ảnh game thủ. Nhưng đôi lúc, tùy từng gu của mỗi người sẽ có cảm nhận về các trường đoạn game khác nhau. Và trong giới hạn của bài viết, tôi chỉ có thể nêu lên một vài tình huống đặc biệt nhất, tàn khốc và ám ảnh nhất. Mặc dù rất kinh hãi nhưng những phân cảnh này lại là gia vị không thể thiếu, giúp cho game thủ nhớ tới các trò chơi lâu hơn, hay giúp cho mỗi tựa game có được chiều sâu về cốt truyện.
Nếu bạn đọc có những tình huống ngoài giới hạn của bài viết, hãy chia sẻ cho Mọt tôi cũng như tất cả độc giả của trang tin được biết.