Phim chuyển thể từ game không phải là chủ đề mới trong điện ảnh. Những lần bén duyên giữa game và phim đã bắt đầu từ cách đây nhiều thập kỉ, khi mà kỉ nguyên game thùng mới bắt đầu (chúng ta có Super Mario Bros. ra đời vào năm 1993 và Street Fighters năm 1994 là những phim chuyển thể game đầu tiên). Tuy nhiên, không có gì bất ngờ khi những sản phẩm này ngoài việc tạo được hứng khởi cho fan, còn lại thì không ai có thể chối cãi rằng chúng hoàn toàn thất bại. Điều này minh chứng cho một chuyện, đối tượng đầu tiên mà các phim chuyển thể từ game nhắm đến chính là các game thủ. Cộng đồng game thủ sẽ luôn là nhân tố đầu tiên phản ứng mạnh mẽ nhất với những sản phẩm liên quan tới game mà họ quan tâm, dù phản ứng tích cực hay tiêu cực thì đó vẫn là sự hưởng ứng nồng nhiệt nhất. Không có gì đáng để trông mong hơn khi được chứng kiến thế giới tưởng tượng chỉ có trên những khung hình pixel được hiện thực hóa, cụ thể hóa thành từng thước phim trên màn ảnh rộng. Ngay cả khi nó không hoàn hảo, không như mong đợi thì trong khoảnh khắc được nhìn thấy, cũng đã khiến các game thủ sung sướng. Song tất nhiên các nhà làm phim Hollywood không bao giờ dễ dàng chấp nhận thành công đơn thuần như thế, tham vọng của họ không dừng lại ở việc thỏa mãn "cơn ghiền" của những con mọt game, mà còn phải chinh phục được những khán giả bên ngoài, những người chưa hề biết gì về game.
Mục tiêu này giống như một kim chỉ nam và động lực lớn khiến phim điện ảnh chuyển thể game có những bước vươn mình và biến chuyển đáng kể trong những năm gần đây. Chúng ta được chứng kiến những loạt phim game tầm cỡ bom tấn như Tomb Raider (2001, 2003), Resident Evil (2002, 2004, 2007, 2010, 2012), Prince of Persia, Need for Speed... không những tạo nên hiệu ứng trong riêng cộng đồng game mà còn chiến thắng trên doanh thu phòng vé.
Thế nhưng, chuyện gì cũng sẽ có hai mặt, một khi đã muốn thỏa mãn khán giả ngoại đạo, hiển nhiên các nhà làm phim phải chấp nhận rủi ro mất lòng các fan ruột. Ví dụ rõ ràng nhất chính là Prince of Persia, trong mùa hè năm 2010 bộ phim là một trong những bom tấn lớn nhất, và thực sự bộ phim cũng xứng đáng là một trong những phim hành động hấp dẫn.
Chất liệu của game cũng được khéo léo xào nấu để đưa vào phim một cách đủ thu hút, diễn viên đẹp và biên kịch ổn, xứng đáng được đánh giá là một phim chuyển thể sáng giá. Thế nhưng phản ứng của cộng đồng lại không khả quan như chúng ta tưởng tượng. Một điều phải lưu ý nữa, càng lúc xem ra các game thủ càng trở nên khó tính và khắt khe hơn với những sản phẩm "ăn theo" game yêu thích của họ. Những đòi hỏi của game thủ về phim từ game hiện nay có phần hơi thái quá và chuyên biệt, nếu không phải là người đã chơi game hẳn sẽ không tiếp thu được một bộ phim đáp ứng đầy đủ những gì họ muốn. Họ muốn mọi thứ phải hoàn hảo và trải nghiệm điện ảnh phải “phê” như game, trong khi về mặt phương thức trải nghiệm, cả hai đã khác biệt nhau rất nhiều. Trong game, bạn là người chủ động trải nghiệm, bạn lục lọi, tìm kiếm, khám phá, chiến đấu; tất cả đều là cảm quan của góc nhìn người chơi. Ngay cả tính cách nhân vật cũng tùy thuộc vào tính cách của mỗi người chơi, không ai hoàn toàn có những cảm nhận hay trải nghiệm giống nhau. Còn ở phim, điều duy nhất bạn có thể làm là theo dõi và quan sát, tính cách diễn biến nội tâm nhân vật cũng phụ thuộc rất nhiều vào ý đồ của đạo diễn và biên kịch, nên cách xử lí không thể nào có thể thỏa mãn được toàn bộ mọi người. Đó là chưa kể đến thời lượng. Bạn có thể nghiền ngẫm một game hàng chục, hàng trăm tiếng đồng hồ, nhưng với một bộ phim, hơn 100 phút đã có thể bị xem là dài dòng mệt mỏi.
Cá nhân với tư cách một người chơi game, mình cảm thấy một vài bộ phim chuyển thể sau đã làm rất tốt công việc dung hòa giữa phim và game, đem tới kịch bản nội dung mạch lạc và các chất liệu game được lồng ghép khéo léo.
Chẳng hạn, chúng ta có thể nói tới Silent Hill. Tựa game kinh dị này thì đã quá nổi tiếng với ngôi làng bí ẩn chết chóc chứa đầy những điều kinh hoàng. Điều thành công đầu tiên mà phim làm được chính là bản thân thành phố Silent Hill. Ngay những khung hình đầu tiên từ trailer, các fan của game đã cảm thấy tim đập chân run vì khung cảnh choáng ngợp như được bưng nguyên xi từ đồ họa 3D lên màn ảnh thực. Thành phố nhợt nhạt phủ trắng trong tro bụi và sự im lặng đe dọa, những con đường trống toanh, những căn nhà cũ kĩ trầm mặc, bước chân của nhân vật như cũng bị hút mất vào cái bể lặng thinh đáng sợ đó. Nhịp độ của bộ phim cũng chậm chạp đầy hoang mang, mỗi lần tiếng còi báo động vang lên lại khiến người xem thót tim, vì những cơn ác mộng bắt đầu sống dậy. Yếu tố rượt đuổi được đưa vào phim hợp lý mà không hề nhàm chán, những con quái vật khủng khiếp xuất hiện đem tới nỗi phấn khích cao độ kèm theo từng cơn lạnh gáy vì độ chân thực đến rợn người. Những ai chưa từng chơi qua Silent Hill sẽ kinh hãi một, còn những tay game thủ phải kinh hãi đến mười lần khi nhớ tới cảm giác chính mình bị chúng rượt đuổi trối chết trong game, đó thực sự là trải nghiệm của cơn ác mộng thành sự thật. Lồng ghép kèm theo sự thỏa mãn thị giác cao độ là một cốt truyện hấp dẫn khơi gợi tính tò mò, nhiều yếu tố bất ngờ và nỗi sợ luôn chực chờ trong từ ngõ ngách. Silent Hill không đơn thuần là một phim chuyển thể game hay, mà còn là một phim hay cho thể loại kinh dị nói chung. Resident Evil cũng từng làm được điều tương tự ở phần đầu tiên, nhưng lại nhạt dần ở những phần sau.
Trong năm nay, chúng ta đã được chứng kiến sự đổ bộ của Warcraft trong mùa hè vừa qua, và sắp tới cả thế giới đang sôi sùng sục vì Assassin’s Creed. Trong những năm kế tiếp, danh sách các tựa game dự tính được đưa lên màn ảnh rộng cũng không hề ít, nhưng một vài cái tên mà chúng ta đã hằng chờ đợi từ rất lâu lại vẫn chưa hề được nhắc tới.
Đầu tiên chính là Legend of Zelda. Bối cảnh fantasy, châu Âu thời trung cổ, hiệp sĩ lên đường giải cứu công chúa, những chất liệu tưởng chừng đơn giản và trẻ con, thế nhưng thế giới của Zelda lại đủ rộng lớn và hấp dẫn để bất cứ ai cũng phải mong đợi được nhìn thấy. Nó giống như một trải nghiệm khác về thế giới ảo diệu của chúa Nhẫn trong một góc nhìn tươi sáng và cổ tích hơn. Thêm nữa, chỉ cần một kịch bản đủ thuyết phục, chúng ta sẽ có được một phim gán nhãn PG đủ sức thu hút người xem từ mọi lứa tuổi ra rạp. Trẻ con luôn thích những câu chuyện cổ tích, còn người lớn lại quá mong mỏi những hoài niệm tuổi thơ, không phải thế sao?
Hiện nay những game lấy bối cảnh vũ trụ và sci-fi đang dần lên ngôi, và điều gì sẽ là món gia vị đặc biệt cho món ăn ngon đó? Không gì khác chính là nỗi sợ. Nếu phải lựa chọn một game hội tụ đủ ba yếu tố trên để chuyển thể thành phim, Mọt Game sẽ đề cử Dead Space. Mắc kẹt trong vũ trụ với một phi thuyền hỏng cần sữa chữa cùng những sinh vật Necromorph sẵn sàng nhào đến và xé xác bạn bất cứ lúc nào, cuộc đấu tranh sinh tồn khốc liệt nghẹt thở như thế luôn là kịch bản đầy hứa hẹn sẽ khiến người xem phải ngồi yên, tập trung không bỏ lỡ một phút giây nào.
Và cuối cùng, một chút steampunk và cốt truyện xoắn não? Còn lựa chọn nào hấp dẫn hơn BioShock?
Dù thế nào đi nữa, phim chuyển thể từ game vẫn là một món ăn hấp dẫn và lạ miệng cho cả game thủ lẫn những người yêu điện ảnh. Chúng ta có thể kì vọng hoặc không, nhưng mình tin rằng một khi tựa game yêu thích được lên phim, không ai có thể “bình chân như vại” cả. Và nếu có thể, hãy bớt khắt khe một chút, bạn sẽ có thể tận hưởng được một bộ phim hay lẫn cảm giác “sướng rơn” khi nhìn thế giới trong game yêu thích được đem lên màn ảnh thực.
Còn bạn, bạn đang chờ đợi game nào được đưa lên phim? Hãy cùng chia sẻ bên dưới nhé.