Little Nightmares tuy không rầm rộ đình đám như "bom tấn" Outlast 2 cùng phát hành trong tuần cuối tháng 4 vừa qua, nhưng đã gặt hái được thành công tích cực từ người chơi lẫn nhận xét của giới chuyên môn. Đồ họa bắt mắt, cách chơi thông minh và đặc biệt nhất phải kể đến là nội dung cốt truyện cuốt hút, đầy nút thắt. Trong phạm vi bài viết này, tôi sẽ không đề cập lại nội dung của game (Mọt Game sẽ có bài Lí giải các bí ẩn về nội dung của Little Nightmares) mà tập trung nói đến những giả thuyết khác xoay quanh cốt truyện từ những suy luận của cá nhân.
Tuy không liên quan lắm nhưng bản thân tôi có thói quen sẽ không tìm hiểu bất cứ thứ gì về nội dung hay thông tin mà các nhà sản xuất đưa ra để "mồi chài" trước khi game ra mắt. Chính vì vậy lúc đầu khi chơi Little Nightmares, tôi vẫn luôn thắc mắc rằng: những đứa trẻ mà chúng ta gặp trên suốt đường đi đóng vai trò gì trong game? Chúng có vẻ được chăm sóc tử tế, tôi thấy chúng ngủ trên những chiếc giường và có cả đồ chơi xung quanh. Sau này thì ai cũng đã biết, những đứa trẻ đó được nuôi để làm thức ăn cho các thực khách trên con tàu The Maw. Tôi đặc biệt ấn tượng với trường đoạn khi nhân vật chính Six chui ra ngoài nhìn thấy biển cả và bản chất thật sự của The Maw, đó là phút giây mọi cảm giác trong tôi vỡ òa cùng những câu trả lời cho các thắc mắc từ đầu game.
Chúng ta nên đặc biệt chú ý đến chi tiết con tàu The Maw được trang hoàng theo lối kiến trúc rất Trung Hoa. Ai cũng đã biết vấn đề buôn bán nội tạng và buôn bán trẻ em tại Trung Quốc thực sự là vấn nạn đáng báo động. Hình ảnh những đứa trẻ bé nhỏ ngồi co ro trong các lồng cũi, những con mắt ở khắp nơi, bọn quái vật luôn rình bắt những kẻ đào tẩu nhưng không phải để giết mà tiếp tục ném chúng trở lại nơi hầm tàu... đều gây liên tưởng mạnh mẽ đến điều này.
Thêm nữa, trong phân đoạn nhà bếp ta đã thấy có rất nhiều cá tại kho thực phẩm, nên hẳn nhiên thịt trẻ con không phải là thứ duy nhất được phục vụ cho các thực khách của The Maw. Chưa kể lũ trẻ trông gầy gò ốm yếu, làm sao có thể là nguyên liệu ngon lành được. Không chừng chúng đã bị ép lao động cho đến khi kiệt sức, rồi mới được nhốt vào cũi, vỗ béo và sau đó biến thành một món trên bàn ăn.
Tại sao lại là Six? Tôi đã tự hỏi điều nay khi biết tên đứa trẻ trong game, tại sao lại là Sáu? Có thể chỉ là một con số đếm thứ tự cho những đứa trẻ tại đây. Nhưng tại sao chỉ là Sáu mà không phải là 1xxx, 2xxx... khi mà chắc chắn số những đứa trẻ bị ăn thịt ở đây hẳn nhiên không thể đếm được. Kết hợp với cả một giả thuyết cho rằng The Lady (người phụ nữ ăn mặc như Geisha ở khoang trên) và Six có quan hệ máu mủ, tôi càng hoài nghi hơn cái tên Six được đặt cho đứa bé.
The Lady và đứa trẻ đều không hề lộ mặt trong game, nhưng tại gian phòng riêng của bà ta người chơi sẽ bắt gặp bức hình một đứa bé gái được treo ở đó, vô cùng xinh xắn; còn người phụ nữ lại luôn đeo một chiếc mặt nạ. The Lady tỏ ra là một người chăm chút nhan sắc song yếu điểm của bà ta lại là chiếc gương, ta cũng dễ dàng thấy được mọi tấm gương trong phòng bà ta đều bị đập vỡ. Điều này không khỏi khiến tôi liên tưởng đến câu chuyện Bạch Tuyết và Hoàng Hậu kinh điển: người mẹ bị ám ảnh bởi sắc đẹp và trở nên ganh tị với chính đứa con gái nhỏ của mình, đến mức muốn nó biến mất khỏi cõi đời này. Trong Little Nightmares, biết đâu sự đố kị đó không chỉ là nhan sắc mà còn cả quyền lực? Một trong những nhiệm vụ phụ của Six trong game là đập vỡ những pho tượng và giải phóng một linh hồn nào đó, đó có thể chính là sức mạnh của Six đang bị phong ấn, hoặc để làm The Lady yếu đi (những pho tượng trông rất giống bà ta). Để đến lúc cuối cùng, sau khi đánh bại The Lady chính Six đã ăn tươi nuốt sống người đó, lấy đi toàn bộ sức mạnh điều khiển The Maw.
Cái mà chúng ta chứng kiến liệu thực sự là một hành trình tìm kiếm tự do, hay vốn dĩ là tranh đoạt quyền lực và vị trí xứng đáng của mình? Phải chăng The Lady chính là Five, và bây giờ đến lượt Six chờ đợi Seven xuất hiện?
Ngoài giả thuyết cho rằng The Lady và Six là mẹ con, bản thân tôi lại nghiêng hơn về suy nghĩ Six và The Lady vốn dĩ đều chỉ là một phép ẩn dụ cho Sự Ngây Thơ và Sự Trưởng Thành. Hành trình của Six trong Little Nightmare tuy không đúng nghĩa kinh dị với những màn chém giết máu me, nhưng lại lẩn khuất nỗi u uất và sợ hãi ở khắp mọi nơi. Nỗi sợ đó đến từ sâu thẳm trong tiềm thức bởi cảm giác tuyệt vọng và sự lượn lờ của cái chết. Nhưng vượt lên tất thảy những điều đó, với bản thân tôi việc chứng kiến sự thay đối của Six qua từng màn chơi mới là cơn ác mộng khủng khiếp nhất.
Ở mỗi màn chơi, Six đều sẽ đói và cần ăn một lần để có sức chạy trốn. Hãy chú ý thật kĩ đến thứ mà Six ăn ở mỗi lần. Lần đầu tiên, cô bé được một người giấu mặt ném cho mẩu bánh mì. Lần thứ hai, Six bất chấp lao vào chiếc bẫy chuột để ăn miếng đồ ăn cũ mốc được gài trong đó. Lần thứ 3, cơn đói hoang dại làm Six nhai ngấu nghiến một con chuột. Lần thứ 4, cũng chính là lần khiến tôi lạnh gáy, khi một thần lùn (Nomes) đưa cho cô bé chiếc xúc xích to ngon lành, nhưng Six lại lao bổ tới xâu xé người bạn nhỏ của mình. Sau lần đó, tôi đã không còn bất ngờ khi nhìn Six ăn thịt The Lady rồi nuốt lấy linh hồn của các thực khách. Một cách vô thức, Six đang dần trở thành những kẻ mà mình toan trốn chạy. Để mưu cầu tự do, Six đã hi sinh chính bản ngã của mình. Sự Ngây Thơ đã biến mất.
Các thần lùn Nome luôn xuất hiện ở mọi nơi mà Six đi qua, ban đầu chúng trốn chạy nhưng nhiệm vụ của chúng ta là bắt được và ôm lấy chúng thật chặt, sau đó những sinh vật bé nhỏ này sẽ hoàn toàn đi theo ta. Chúng ta đã nghe qua giải thuyết những Nome này là những gì còn sót lại của bọn trẻ con sau khi bị ăn thịt, tôi thích nghĩ Nome như những mảnh vỡ của sự ngây thơ. Chúng cư xử đúng hệt như những đứa bé, chỉ cần ôm ấp yêu thương chúng sẽ yêu thương lại bạn vô điều kiện. Và Six đã âu yếm yêu thương lũ Nome như một phần của mình...
Để rồi đến cuối cùng, Six đã nuốt chửng nó. Để rồi đến cuối cùng, khi Six bước lên phía ánh sáng, trở thành như những kẻ ăn thịt khác, những con Nome chỉ biết đứng nhìn từ phía dưới cầu thang cho đến khi Six biến mất.
Có quá nhiều sự ẩn dụ, tôi nghĩ The Lady không chỉ ghen ghét Six vì nhan sắc, đó còn là niềm tiếc nuối cho tuổi trẻ, tiếc nuối sự ngây thơ đã mất đi. Vì chính The Lady cũng không muốn nhìn thấy hình hài hiện tại của mình, vì Six chính là Sự Ngây Thơ mà bà ta đã cố giấu thật sâu dưới đáy hầm tàu.
Khi đặt Little Nightmares trong phương diện này, bất chợt hành trình của game trở nên đau đớn và buồn thương hơn, bởi đó chính là hành trình trưởng thành và lớn lên của mỗi con người. Để vượt qua nỗi sợ hãi, bạn phải đáng sợ hơn cả chính nỗi sợ của mình. Những đôi mắt hiện hữu liên tục trong suốt chiều dài của Little Nightmares, như một sự phán xét thầm lặng cho toàn bộ những biến đổi đó.