Nếu bạn chưa biết thì cũng vào ngày 21/04 cách đây 30 năm, Nintedo đã cho ra đời chiếc máy chơi game cầm tay đầu tiên của họ - Game Boy, nó xuất hiện nhưng một bước tiếp nối những gì mà NES từng làm được, cũng như đánh dấu một kỷ nguyên rực rỡ của Nintendo, khi họ tạo dựng nên một đế chế khổng lồ chỉ từ “cục gạch” đen trắng nhỏ nhắn trong có vẻ tầm thường này.
Vào năm 1980, 4 năm sau ngày chiếc máy chơi game đầu tiên của Nintendo ra đời (NES). Với hơn 28 triệu máy được bán ra trên phạm vi toàn cầu, NES đã một mình kéo cả Nintedo quay trở lại với thị trường game. Nhưng thứ gì rồi cũng đến giai đoạn thoái trào, khi NES bắt đầu có dấu hiệu hạ nhiệt, thì Nintedo lại chưa sẵn sàng để tung ra một thứ gì đó tương tự như vậy được.
Để nắm lấy cái đà đang sẵn có của NES, Nintendo đã nghĩ tới ý định tạo ra một chiếc máy chơi game anh em của nó, nhưng là dưới dạng cầm tay, có khả năng thay đổi game bằng những chiếc băng từ và quan trọng nhất là kích thước nhỏ gọn để có thể chơi được ở bất cứ đâu. Đối tượng mà Nintendo nhắm tới bằng Game Boy là thanh thiếu niên, hay thậm chí là cả những nhân viên văn phòng rảnh rỗi lúc nghỉ trưa.
Với tầm ảnh hưởng và danh tiếng sẵn có của mình, Game Boy không gặp khó khăn gì tại thị trường Nhật Bản, nơi mà mọi người dành hàng giờ đồng hồ trên tàu điện ngầm mỗi ngày. Nhưng đối với thị trường quốc tế hay cụ thể là Mỹ thì lại là vấn đề khác, Game Boy cần một thứ gì đó để có thể khiến mọi người mê mẩn với nó. Đây chính là lúc mà Tetris và Pokémon xuất hiện, chỉ với 2 tựa game này Game Boy đã đủ chiếm lĩnh thị trường Mỹ, cũng như giúp Nintendo bước lên hàng ngũ những ông lớn trong ngành tới tận 30 năm sau.
Khi Game Boy được lên kế hoạch phát hành tại thị trường Mỹ, nó đã được tính toán rất kỹ để trở thành một hệ máy cầm tay sẽ phải gây nghiện cho bất kỳ ai chạm vào. Điểm cốt lõi của Game Boy theo như lời của Don Coyner (giám đốc Marketing Nintendo America) đã mô tả là:
- Một thứ mà mọi người sẽ luôn muốn chơi đi chơi lại không thấy chán, lấy ví dụ như bạn đã chơi bao nhiêu ván Tetris rồi, chắc chắn là không có điểm dừng đúng không.
Một trong những thứ khiến Game Boy nổi trội lúc đó là tính năng kết nối 2 chiếc máy với nhau để game thủ có thể chơi cùng nhau, ba trên năm tựa game được phát hành cho thị trường Mỹ lúc đó là Tetris, Tennis và Baseball đều được tận dụng tối đa tính năng này, biến Game Boy trở nên độc nhất vô nhị vào thời điểm bấy giờ.
Nintendo đã bỏ hơn 20 triệu đô vào chiến dịch quảng cáo cho chiếc máy game mới của họ, điều này làm ngạc nhiên ngay cả những quản lý người Mỹ của hãng, vì Nintendo trước giờ chưa bao giờ chi đậm như vậy. Theo như Minoru Arakawa (chủ tịch của Nintendo chi nhánh Mỹ) lúc đó mô tả, ông ta muốn biến Game Boy trở thành một thứ hiệu ứng đặc biệt, tức là sẽ có một lượng lớn máy được đưa ra thị trường, nhưng nó sẽ không đủ nhu cầu của người chơi.
Mục đích của Minoru Arakawa là muốn mọi người phải trở nên tò mò với Game Boy, bạn phải đi tìm nó ở cửa hàng thứ nhất, rồi thứ hai và đến cửa hàng thứ ba mới có được, đó là điều mà chủ tịch của Nintendo hướng tới. Ông ta còn đổi mới cách thức tiếp cận của hãng, thay vì nhắm tới đối tượng là những thanh thiếu niên từ 9 tới 14 tuổi, thì Game Boy sẽ tập trung vào lứa tuổi lớn hơn khoảng 15 tới 16 tuổi.
Theo tư duy của Minoru Arakawa, thì ông ta cho rằng bọn trẻ sẽ trở nên tò mò với thứ gì đó mà anh của chúng đang có, hơn là một món quà bình thường từ cha mẹ mình. Nintendo đã sử dụng chiến lược này nhắm vào một thị trường có những gia đình đông anh chị em như Mỹ, nó hóa ra lại rất phù hợp với một chiếc máy chơi game cầm tay như Game Boy.
Nintendo đã tốn tới hơn 90% ngân sách để phát những mẩu quảng cáo trên TV trước ngày Game Boy ra mắt, phần còn lại là vào những điểm cho phép mọi người chơi thử Game Boy. Vào thời điểm mà internet còn là một khái niệm gần như chưa xuất hiện cách đây 30 năm, thì quảng cáo trên TV là thứ mà mọi người luôn tin tưởng nhất. Ý tưởng của Nintendo lúc đó khá dị, khi họ trình chiếu một màn “multiplayer” giữa robot ngoài hành tinh và thiếu niên Trái Đất, đang đấu đầu 2 chiếc Game Boy để chơi Tetris cùng nhau.
Một chiêu trò khác nữa của Nintendo để gây sự tò mò là biến chiếc máy này trở thành một mặt hàng theo kiểu giới hạn, tờ báo uy tín Wall Street Journal lúc đó đã dẫn lời các quản lý của những chuỗi cửa hàng bán lẻ lớn như Toys R Us hay Kay-Bee Toys về việc họ đang có tới hơn 2 triệu đơn hàng được đặt sẵn, trong khi số lượng Game Boy hiện cả lại không đáp ứng nổi.
Vậy Nintendo lúc đó đã làm gì, họ chỉ mang tới Mỹ 1 triệu máy Game Boy – tức là còn chưa bằng phân nửa nhu cầu và chúng được bán hết sạch chỉ trong 3 tuần. Sự tò mò về một hệ máy cầm tay mới có khả năng kết nối nhiều người chơi, những tựa game có độ gây nghiện cao kết hợp lại thành một thứ không thể ngăn cản nổi.
Và như mọi chiến dịch khác của Nintendo, những chiếc máy game của họ sẽ luôn xoay quanh một tựa game nào đó làm chủ đạo, như cách mà NES nổi tiếng với Mario, thì Game Boy là huyền thoại Tetris. Thực tế thì trước đó vốn Nintendo còn chưa nghĩ tới chuyện đưa Tetris vào làm sản phẩm chủ lực của mình, mà họ chọn lựa một tựa game khác an toàn hơn là Super Mario Land.
Chính Henk Rogers (người nắm bản quyền phân phối Tetris trên toàn cầu) đã thuyết phục Minoru Arakawa đổi ý, lý lẽ của ông ta rất đơn giản, đó là Tetris sẽ khiến cả thế giới mê mệt với Game Boy:
- Nếu như ngài chỉ muốn những đứa trẻ biết tới Game Boy thì hãy sử dụng Mario, nhưng Tetris sẽ khiến người lớn, nam, nữ hay thậm chí là cả thế giới phải móc tiền ra mua Game Boy.
Game Boy đã thành công hơn tất cả những gì mà Nintendo dự tính nhờ có Tetris, 1 triệu bản đươc bán trong 3 tuần và gấp 10 lần con số đó vào 3 năm tiếp theo, tính tới thời điểm 1998 thì đã có 68 triệu chiếc máy Game Boy được tiêu thụ trên phạm vi toàn cầu, điều quan trọng nhất là kể từ khi ra mắt thì cụm từ “Game Boy + Tetris” luôn luôn gắn liền với nhau.
Chính Tetris đã đem tới một lượng khách hàng không ngờ tới cho Nintendo, đó là những người trưởng thành đã đi làm có một chút thời gian nghỉ giữa giờ, hãy liên hệ Tetris như cách mà bạn lướt Facebook vào thời điểm hiện tại vậy, nó gây nghiện một cách tuyệt đối trong khi không tốn quá nhiều thời gian. Nếu không có Tetris chắc chắn Game Boy đã không thể thành công như vậy, nhưng ở phần sau chúng ta sẽ nói về một thứ thậm chí còn kinh khủng hơn nhiều đó là Pokemon – tựa game thực sự đưa Nintendo trở thành một đế chế khổng lồ trên toàn cầu.
(Còn tiếp)