Mẹ tôi ôm di ảnh, ngồi trong phòng anh hai tôi khóc đến suýt ngất. Vành mắt cha tôi cũng đỏ lên, ôm mẹ tôi an ủi. Chủ nhân bức di ảnh đó anh trai tôi, anh ấy mất rồi, mất vào cái đêm trước lễ tốt nghiệp đại học, vào độ tuổi đẹp nhất của đời người. Hôm nay tang lễ của anh vừa kết thúc.
Hai tuần trước, anh gọi điện về nhà, nói chuẩn bị đi du lịch ăn mừng lễ tốt nghiệp với ba người bạn cùng phòng. Nơi anh đi là núi Trương Gia, một địa điểm du lịch rất nổi tiếng, núi non hiểm trở, đá to lởm chởm.
Những ngày đi chơi, anh trai vẫn đều đặn gọi về nhà, chia sẻ những trải nghiệm và phong cảnh mình nhìn thấy trong ngày, thẳng đến khi anh phát định vị lần cuối cùng ở một thôn tên “Trương Gia Trại”.