Ngành công nghiệp game hiện nay đang tập trung hơn vào chế độ chơi Multiplayer. Với nhiều người, chế độ chơi này vui hơn nhiều so với phần Campaign bởi tính cạnh tranh cao, cũng như có thể kết nối được với những game thủ khác. Công nghệ phát triển giúp cho các game thủ dù ở bất cứ đâu cũng dễ dàng trò chuyện với nhau trong game mà không cần phải gặp mặt.
Tuy nhiên, với cá nhân tôi, dù công nghệ chat voice có phát triển tới mức như nào, nó cũng không thể bằng được việc bạn bè gặp mặt trực tiếp và cùng nhau chơi game trong một không gian. Đôi lúc tôi nhớ cảm giác cùng bạn bè mình chơi các game ngày xưa, cùng nói cùng cười, thậm chí chửi thẳng vào mặt nhau. Và đó mới chính là Multiplayer chính hiệu. Còn ngày nay, phần chơi mạng có vui tới mức nào, tôi vẫn cảm nhận được sự trống rỗng và cô quạnh.
Quay trở lại thời điểm khi internet chưa phát triển, đa số trò chơi điện tử vẫn chưa có khái niệm chơi mạng hay Multiplayer. Vào thời đó, tôi tin hầu hết chúng ta đều có những buổi hẹn với các chiến hữu tại nhà của ai đó. Trong phòng khách khi đó la liệt các loại bánh kẹo, nước ngọt cùng với tiếng cười nói bao trùm toàn bộ căn phòng. Nếu như game NES chỉ hỗ trợ được tối đa 2 người cùng một lúc thì chúng tôi sẽ bắt đầu bằng một màn oẳn tù tì chia lượt chơi.
Khi bắt đầu game, 2 người chơi khó có thể tập trung vào màn hình khi bên cạnh, lũ bạn đóng vai trò huấn luyện viên lẫn khán giả. Lũ bạn sẵn sàng chửi và chế giễu chúng tôi chỉ vì bất cứ lỗi sai nhỏ nào, rồi sau đó lại tranh cướp nhau chiếc tay cầm. Cuộc chơi game cứ diễn ra ồn ào, náo nhiệt liên tục như vậy cho tới khi hàng xóm phàn nàn vì tiếng ồn hoặc phụ huynh đi về.
Tôi là người hồi bé bị bố mẹ khắt khe về khoản chơi game. Tôi lại nhớ về những lúc phải tranh thủ từng phút đồng hồ bố mẹ đi làm để gọi lũ bạn tụ tập chơi Mario, bắn tăng hay cầm cây súng bắn vịt. Đen đủi thế nào lại trúng ngày bố mẹ về đột xuất. Thế là cả lũ ngày hôm đó ăn cơm chan nước mắt. Đó là những kỷ niệm về “Multiplayer” mà tôi tin thế hệ game thủ ngày nay sẽ không bao giờ hiểu được.
Lớn hơn một chút, đó là thời điểm internet tại Việt Nam phát triển hơn, các quán net bắt đầu lần lượt ra đời. Tôi có thể ví von rằng đó là thời điểm mà thế hệ game thủ 9x đời đầu bắt đầu “sa đọa” vì quán net, dĩ nhiên ngay cả tôi cũng không thoát được. Tất nhiên lúc này khái niệm chơi mạng tại Việt Nam bắt đầu nở rộ hơn với các game online. Việc giao tiếp trong game khi đó dưới dạng các dòng text mà game thủ gõ vào ô chat. Chỉ cần ngồi cạnh chiếc máy tính là game thủ có thể giao tiếp với cả server rộng lớn.
Lúc này, việc tụ tập nhau chơi game vẫn rất vui vẻ. Thay vì phòng khách ở nhà, chúng tôi tụ tập nhau ở các quán game. Thậm chí ý định bùng tiết học cũng bắt đầu nhen nhóm dần. Do tôi và lũ bạn mình vẫn còn đi học nên bị bố mẹ quản rất chặt chuyện chi tiêu. Có khi chúng tôi phải tích cóp cả tuần trời mới đủ cho 1 hoặc 2 đứa ngồi máy. Thế là bọn còn lại sẽ lại đứng xem và đợi thay phiên nhau. Cả lũ vẫn lại tích cực chửi nhau ầm cả quán. Thậm chí đứa đứng xem còn chửi ác hơn bởi thằng ngồi máy không chịu đi theo ý mình và để thua.
Thời gian trôi qua, xã hội đi lên, công nghệ chơi game cũng phát triển theo nhưng những niềm vui chơi game cùng bạn bè dường như đã không còn nữa. Khi giờ đây, nhà mỗi đứa đều đã được sắm một bộ máy tính siêu xịn, một đường truyền mạng cực nhanh, chúng tôi chẳng còn ới nhau sang nhà nữa. Thay vào đó, cả lũ bật máy tính và ứng dụng chat voice lên rồi ai ngồi nhà đứa đấy. Thậm chí có những hôm tôi muốn gọi cả lũ ra quán net ngồi cho có không khí, nhưng tất cả đều gạt đi và chỉ lại ngồi nguyên ở nhà.
Kết thúc một buổi chơi game, tôi nhìn xung quanh. Tiếng cười lũ bạn vẫn còn đó, nhưng nó lại phát ra từ những thứ đồ công nghệ vô tri vô giác kia. Xung quanh tôi chẳng có đứa bạn đứng xem rồi chửi cả. Chỉ còn lại một mình tôi, đơn độc trong một căn phòng hiu quạnh và im ắng. Thi thoảng một vài tiếng còi xe ngoài đường vang lên nhưng nó càng khiến tôi thấy cô đơn và nhớ về những buổi “Multiplayer” game ngày xưa hơn.
Đó là những kỷ niệm chơi game cùng bạn bè mà tôi không bao giờ có thể quên được. Tôi tin chắc rằng các game thủ cũng đã từng có những kỷ niệm như vậy. Chúng ta chẳng thể nào muốn đi ngược lại với quy luật phát triển cả. Công nghệ hiện đại lên, đồng nghĩa với việc giao tiếp con người sẽ không còn được như trước nữa. Chúng ta trưởng thành lên, đồng nghĩa với việc phải trở thành một con người phải lo toan biết bao điều ngoài xã hội. Những buổi chơi game ngày xưa sẽ chỉ còn là ký ức đẹp để chúng ta ngồi nhìn lại và tự hào rằng: Mình cũng đã từng hạnh phúc như vậy.
Với tôi, những buổi chơi game ngày xưa mới đích thực là Multiplayer game.
[box background="banana" border="dark"]Nếu bạn là game thủ thì không thể bỏ qua Channel youtube hấp dẫn của Mọt Game: http://bit.ly/2ByvA1e[/box]