Tính tới thời điểm hiện tại thì việc hoàn thành Sekiro: Shadows Die Twice đã là điều bình thường đối với rất nhiều người, điều mà cách đây 1 tháng mọi người còn đang kêu trời vì độ khó của cái game này.
Mặc dù không rối rắm và nhức não như Bloodborne hay Souls, nhưng cốt truyện Sekiro: Shadows Die Twice vẫn bắt người chơi phải tự tìm hiểu.
Đối với đám đòi phải có “Easy Mode” (chế độ dễ cho Sekiro: Shadows Die Twice), thì tôi chỉ có một câu dành cho lũ này là chúng nó quá thiếu sự kiên nhẫn. Cái vấn đề đặt ra ở đây đối với tất cả các game khó, đó là nó thử thách tâm lý của người chơi nhiều hơn là về phản xạ. Hãy nói thế này đi cho dễ hiểu, giả dụ bạn là một người mới tập lái xe, thì thay vì những game bình thường sẽ chỉ bắt chúng ta đi với tốc độ 40km/giờ thôi, nhưng Sekiro: Shadows Die Twice thì khác nó buộc người chơi phải bắn lên tới 100km/giờ hoặc hơn, ngay trong lần thử đầu tiên.
Điển hình cho việc này chính là con boss Genichiro mà Sekiro gặp ngay ở đầu game, tôi cá phải đến 90% người chơi chết sặc tiết khi gặp cha nội này mặc dù có thể tự an ủi rằng đây là tiến trình cốt truyện mà. Trong thâm tâm ở lần chơi đầu tiên, ai cũng muốn đánh bại Genichiro cả, nhưng sau khi thấy hắn có 2 thanh máu dài ngoằng, chiêu thức thì quá sức hoa mỹ còn bản thân người chơi thì chẳng có gì hết, hi vọng bị bẻ gãy cm nó từ trong trứng nước.
Genichiro chính là một kiểu test tâm lý mà Sekiro: Shadows Die Twice đưa tới cho game thủ, tức là liệu bạn có theo đuổi mục tiêu tới cùng hay không hoặc bỏ cuộc. Hầu hết mọi người đều chọn phương án 2 vì kể cả có thắng Genichiro cũng chẳng được gì cả, nhưng đời đâu có đơn giản như thế.
Trong lần đầu tiên chơi Sekiro: Shadows Die Twice, phải có ít nhất hơn 5 lần tôi đã nghĩ tới chuyện bỏ cuộc quách cm nó đi vì không thể thắng nổi những con trùm trong game này, đặc biệt là trùm cuối Isshin, the Sword Saint. Lý do tại sao mà nó dễ nản như vậy nằm ở điểm bạn không thể dùng bất cứ cái gì trừ kỹ năng để chiến thắng được, không luyện cấp, không rèn đồ và không tăng chỉ số. Đối với đại đa số người chơi Sekiro: Shadows Die Twice lần đầu, cảm giác nản và bất lực luôn thường trực, quan trọng là bạn có buông xuôi hay không mà thôi.
Nếu lên các diễn đàn game hoặc topic bàn luận về Sekiro: Shadows Die Twice, việc một ai đó bí đường hoặc quần thảo với một con boss bất kỳ nửa ngày tới vài ngày là điều như cơm bữa. Bọn họ đều rơi vào một điểm chết gọi là sự bất lực và ức chế, bạn thử, thử và thử hàng chục lần nhưng vẫn thất bại, không hiểu mình làm sai ở đâu và cũng chẳng có ai chỉ cho cả.
Khác với Bloodborne hay Nioh, Sekiro: Shadows Die Twice có một nhịp đánh riêng và mỗi người chơi phải tự cảm nhận (coi Youtube cũng chả giúp được mấy đâu). Điểm cốt lõi ở đây là sự kiên trì, game thủ sẽ đột nhiên tìm ra được cách đánh thích hợp với con boss mà họ đang phải đối mặt mà chẳng vì lý do nào cả - nói cho oai một chút là cơ thể của bạn đã tự tiến hóa trước nghịch cảnh, thứ mà bình thường chẳng bao giờ làm được.
Lý lẽ của bọn não tàn muốn có Easy Mode trong Sekiro: Shadows Die Twice nghe qua khá là hợp lý, đó là game nên có chế độ dễ để mọi người có thể thưởng thức toàn bộ cốt truyện. Thực ra chúng mày có thể làm một việc tốt hơn đó là chọn game khác mà chơi hoặc làm Youtube gamer cũng được, vì chỉ muốn biết “cốt truyện” thôi mà. Vấn đề đặt ra ở đây là tại sao phải vào một game vốn đã có tiếng là rất khó, từ một nhà sản xuất chuyên làm những game hành xác và sau đó yêu cầu phải có “Easy Mode”.
Những ai muốn có Easy Mode chưa chắc là không chơi nổi Sekiro: Shadows Die Twice, mà đang gặp một chuyện khác là thiếu kiên nhẫn. Như tôi đã nói ở trên, cái game này nó là một chuỗi lặp lại liên tục của việc chết – tìm kiếm – chết và lại tìm kiếm, cho tới khi nào bạn tự nghiệm ra được cách đánh trùm. Tất nhiên mức độ kiên nhẫn của mỗi người mỗi khác, có những game thủ sẵn sàng bỏ một ngày trời để tìm cách vượt qua một con trùm khó, trong khi đó một số khác thì nhanh nản hơn nhưng lại không muốn bỏ vì lỡ mua game rồi, thế là bắt đầu rống họng đòi phải có Easy Mode.
Có lẽ Sekiro: Shadows Die Twice là game khó nhất từng xuất hiện từ trước tới nay của From Software, vượt trên cả những đàn anh đi trước của nó.
Sự kiên nhẫn là thứ phân biệt giữa việc tiến lên hay bỏ cuộc trong Sekiro: Shadows Die Twice, tại sao Form Software lại đặt Genichiro xuất hiện ngay lần đầu tiên, đó là có thể họ đang “nhử” game thủ theo tâm lý “mình có thua vẫn được do đối thủ quá mạnh thôi mà”. “Đối thủ quá mạnh chứ không phải do ta đánh dở” cũng là lý do mà nhiều người tự huyễn hoặc bản thân khi chơi game, trong Sekiro: Shadows Die Twice cũng không phải ngoại lệ và thế là họ bắt đầu nghĩ tới “Easy Mode”.
Vấn đề là không có đối thủ hay con trùm nào quá mạnh trong Sekiro: Shadows Die Twice, tất cả chỉ là do bạn chưa đủ kiên nhẫn mà thôi. Hãy biết là tính tới thời điểm hiện tại đã tới 20% người chơi Sekiro: Shadows Die Twice đạt được thành tích Platinum (mở khóa 100% trophy) trên Playstation 4, so với chỉ 1,41% của Red Dead Redemption 2 thì nó là một sự chênh lệch quá lớn đấy, mặc dù tôi chắc chắn rằng việc về nước cả Red Dead Redemption 2 còn dễ hơn đánh 1 con trùm trong Sekiro: Shadows Die Twice nhiều.
Hơn nữa chỉ cần hoàn thành Sekiro: Shadows Die Twice một lần, bạn sẽ thấy New Game+ là một thứ gì đó đột nhiên dễ hơn hẳn (không tính vụ bỏ Kuro Charm và đánh chuông nhé, cái đó dành cho dân siêu Hardcore rồi). Vậy lý do là tại sao, đơn giản là bạn đã đủ kiên nhẫn để tìm ra cái chìa khóa mở được Sekiro: Shadows Die Twice, từ đó thì mọi việc trở nên vô cùng thuận lợi. Bản thân người viết cũng vậy, tôi tốn 2 ngày trời cho con trùm cuối ở lần chơi đầu tiên, nhưng vào thời điểm này sau khi đã hoàn thành 100% game, thì tôi có thể tự tin mà tuyên bố rằng mình mất giỏi lắm một phần sáu thời gian đó để kết thúc 1 lần NewGame+ là cao.
Vậy nên nếu nói Sekiro: Shadows Die Twice khó quá mức độ và không thể chơi nổi, đó thuần túy chỉ là lời bao biện. Đồng ý rằng cái game chết toi này không thể dùng cấp độ cày cuốc bù cho kỹ năng, nhưng với một lòng kiên nhẫn và ý chí nhất quyết không bỏ cuộc, bạn cuối cùng rồi cũng sẽ hoàn thành nó mà thôi.