Câu chuyện của chúng ta bắt đầu vào một ngày đẹp trời trong khuôn viên căn nhà thuộc dạng khá giả của một gia đình trung lưu. Đây là một mẫu gia đình điển hình với bố mẹ và 2 con nếp tẻ đầy đủ. Cuộc sống thật tươi đẹp với thu nhập ổn định, nhà cửa khang trang, con cái đang tuổi ăn tuổi lớn.
Tuy nhiên tay họa đã ập đến trong ngày hôm đó, một giọng phụ nữ thét lên kinh hãi kéo theo đó là tiếng gọi “Dừng lại! Lui xe ra nhanh lên!”. Thì ra ông bố lúc đánh xe ra khỏi gara đã vô tình cán trúng cậu con trai đang ngồi chơi trên thềm trước cửa nhà. Bánh xe đã chẹt ngang đầu cậu bé và làm nó vỡ tung ra như một trái dưa hấu.
Người mẹ bàng hoàng ôm thân thể con trai chỉ còn từ cổ trở xuống là nguyên vẹn, ông bố cũng lặng người nhìn tai họa bất ngờ giáng xuống gia đình mình. Người mẹ vội vàng trấn tĩnh và nói rằng con trai chỉ bị thương thôi, bà sẽ mang thằng bé vào nhà và băng bó lại trong khi ông bố hãy giải quyết những thứ tung tóe bên ngoài tránh hàng xóm phát hiện.
Ông bố cố thuyết phục người mẹ rằng con trai của họ đã chết. Tuy nhiên người mẹ tỏ ra cực kỳ cương quyết rằng bà sẽ làm con trai hồi phục lại được. Ông bố thấy không thể cản được đành phải xuôi theo. Đứa con gái nhỏ thì đứng chứng kiến mọi chuyện vừa sợ hãi vừa bối rối không biết điều gì đang xảy ra.
Người mẹ cho rằng phải tìm cái gì đó thay thế cái đầu bị mất của cậu con trai. Bà chạy ra vườn chỗ gia đình trồng mấy luống bí ngô (bí đỏ/bí rợ) cắt lấy một trái vừa cỡ rồi vào nhà dùng dao khoét rỗng ruột. Sau đó bà ta khắc hình một khuôn mặt lên trái bí rồi gắn nó lên cổ của cậu con trai.