Mấy nay tên hề Pennywise trong siêu phẩm kinh dị "It" của ông hoàng Stephen King đang làm mưa làm gió khắp mọi mặt trận. Sau khi đã "lơ lửng" với chú Penny, tui cũng chợt nhớ ra trong làng game nhà mình cũng có không ít gã hề gây ám ảnh tâm lý với con dân Mọt Game một cách nặng nề. Thôi thì để tui làm ngay một danh sách hề trong game cho nóng và kịp thời đại!
Anh em sợ cái gì hơn? Đại dịch zombie ăn não sống hay một thằng hề tâm thần cầm cưa máy lăm le xẻ đôi mình? Hấp dẫn thay, Dead Rising lại có đủ cả hai món ăn chơi này. Tuy không phải là boss cuối và cũng không hẳn quá khó nhằn, nhưng chắc chắn ai đã chơi qua Dead Rising đều không thể quên được gã hề Adam với giọng cười man rợ cấp vũ trụ.
Theo một phương diện nào đó, chúng ta có thể nói Adam là một gã hề vô cùng tận tụy và đam mê với nghề, đến nỗi mà khi khán giả đã bị lũ xác sống ăn tươi nuốt sống, hắn vẫn chuyên tâm mong muốn đem tới tiếng cười cho mọi người và căm hận những ai dám cắt ngang cuộc vui ấy. Với hai cây cưa máy trong tay, khả năng bay nhảy thượng thừa và thậm chí là phun lửa từ miệng, Adam đã khiến không ít người chơi vất vả khi đối đầu với hắn. Và tất nhiên, giọng cười chói tai của gã sẽ còn đeo bám tâm trí của người chơi rất lâu, khi gã bị chính hai cái cưa máy của mình xẻ làm đôi. Vui cười tới chết theo đúng nghĩa đen.
Khi nói về thời đại vàng son của các game thùng và game 8-bit trên các hệ máy Famicom, ngoài các tựa game huyền thoại như Mario, Donkey Kong, Pac-Man... chúng ta cũng có những game mà thực sự khiến bản thân phải tự hỏi nó tồn tại vì ý nghĩa gì. Hoặc là khiếu hài hước của người thời trước thật quá khó hiểu, hoặc chúng thực sự đáng sợ. Snacks 'N Jaxson là một game kiểu đó, ra đời vào năm 1984 với lối chơi đơn giản, nhưng điều khiến ta thấy ghê sợ là cách thể hiện của nó.
Xem clip để thấy rõ cảm giác tởm
Trong game, người chơi sẽ điều khiển một gã hề tên Jaxson và nhiệm vụ của chúng ta là không được để quả bóng trên mũi của tên hề này làm vỡ cửa kính, đồng thời ăn được thật nhiều những đồ ăn bay qua bay lại trên màn mình. OK! Tui thừa nhận có rất nhiều những game kiểu này rồi, nhưng thế quái nào các bác lại nghĩ cái ý tưởng một thằng hề có thể vươn dài cái cổ đi khắp phòng, đớp lấy đớp để mấy món thức ăn và để cái mũi bay ra bay vô như một trái banh là thích hợp cho con nít vậy? Còn chưa kể gã hề luôn lăm lăm trong tay dao với nĩa, mỗi buổi lại thay một bộ đồ khác ngồi ngay ngắn trên bàn sẵn sàng để... đớp đồ ăn. Tưởng tượng mà xem, anh em bước vào phòng rồi thấy một thằng hề vươn cổ dài 8 thước ra trước mặt mình, thì có sợ vãi tè hay không chứ.
Vâng, lại tiếp tục với những thằng hề trong game zombie, nhưng với Left 4 Dead thì bọn chúng 100% là zombie luôn rồi. Không có cái bối cảnh nào kinh dị hơn công viên trò chơi trong một thế giới đầy chết chóc, và để thêm gia vị gớm ghiếc thì chúng ta có một lũ hề khát máu chực chờ xông tới xé xác mình.
Thứ làm ta cực kì khó chịu ở lũ hề này chính là tiếng giày của chúng, thứ giày có kèn lép chép được dùng để pha trò bây giờ trở thành âm thanh của kinh hoàng bởi khi nó vang lên, tức là cả một bè lũ hề điên sẽ nhào tới bạn như bầy hổ đói, với bộ mặt hóa trang trắng nhởn kinh tởm và cái miệng đỏ choét không biết là máu hay là son. Ôi, cảm giác được sát phạt từng tên trong bọn chúng tuy rất hả hê nhưng kì thực cái tiếng giày loét choét đó cứ vang vọng trong não tui mãi đến mấy màn chơi sau.
Trước khi Final Fantasy 7 đem tới một kỉ nguyên mới cho cả dòng game, ắt hẳn không ai có thể phủ nhận Final Fantasy 6 phải là phần hay nhất. Cho tới thời điểm này vẫn có nhiều tranh cãi về việc FF6 có thể là tựa game xuất sắc nhất trong cả lịch sử của Final Fantasy. Và chúng ta không thể nào quên được kẻ phản diện đầy ấn tượng của nó, tên hề Kefka Palazzo.
Hắn xuất hiện với bộ trang phục lòe loẹt cùng gương mặt trang điểm kỹ lưỡng chưa hề thấy với bất kì kẻ phản diện nào trước đó. Bên dưới vẻ ngoài cợt nhã thì bản chất thực sự của hắn là một con quái vật máu lạnh, điên khùng và đầy giận dữ. Rõ ràng Kefka là một tên thái nhân cách khi hắn không hề có một chút cảm thông nào với con người, ngược lại, hắn đem nỗi đau khổ và cái chết của nhân loại làm vui. Trong game không ít lần ta bắt gặp hắn phá lên những tràng cười rồ dại khi ra tay hủy diệt một cách vô tội vạ. Hắn thậm chí không có mục đích rõ rệt cho việc giết chóc của mình, nó đơn thuần xuất phát từ nỗi căm ghét mọi thứ tồn tại trên cõi đời này. Nên chẳng có gì là lạ khi hắn có thể dễ dàng xuống tay giết chính cả quân lính của mình, hầu hết thuộc hạ của hắn đều kinh sợ và phục tùng vì không muốn mất mạng. Không có gì đáng sợ hơn một kẻ ác thuần túy, chúng sẽ không bị xiêu lòng bởi bất cứ điều gì khi cái ác đã là bản chất, và Kefka là một kẻ như thế. Hắn chắc chắn là một tên hề trong game đáng nhớ nhất từng xuất hiện trong lịch sử các dòng game, và nếu có bảng xếp hạng những tay phản diện nổi bật nhất Final Fantasy, Kefka ắt hẳn chỉ đứng sau sếp sòng Sephiroth mà thôi.
Tay hề trong game Devil May Cry 3 thì lại không thực sự đáng sợ nhưng hắn cực kì phiền nhiễu và cách nào đó khiến ta hơi ớn lạnh khi nhìn vào hắn. Thoắt ẩn thoắt hiện trong tòa tháp Temen-ni-gru với điệu cười chói tai, tay hề này có hành tung khó đoán, lúc thì chỉ dẫn cho Dante nhưng lại có lúc chực chờ đánh lén để giết hại anh không thương tiếc.
Đến cuối cùng thì chúng ta cũng biết gã Jester này đích thực chính là tên Arkham, mọi hành tung của hắn đều nhằm thực hiện nguyện vọng điên khùng là mở cánh cổng địa ngục. Hắn khiêu khích để Dante và Vergil đối nghịch nhau, bắt Mary để làm vật hiến tế. Việc nhìn một kẻ đạo mạo như Arkham nhưng kì thực lại có một nhân cách dị dạng là Jester càng khiến tui cảm thấy khó chịu. Biến thái có khi luôn ở quanh ta, chỉ là ta không biết mà thôi.
Và làm sao chúng ta lại không nhắc tới tên hề trong game vĩ đại nhất trong số những kẻ phản diện từng tồn tại: Joker - The Man Who Laughs. Gần như là kẻ thù số một của Người Dơi trong comic, Joker đã được tái hiện một cách xuất sắc ở dòng game Arkham với ngoại hình quen thuộc: bộ vest tím, mái tóc xanh lá cây và tất nhiên không thể thiếu gương mặt trắng bệch với nụ cười đỏ choét ám ảnh.
Gã Hề Tội Ác luôn xuất hiện để đem Batman tới bờ vực của hủy diệt, đặt người hùng vào tình thế thử thách thứ gọi là tôn chỉ nhân đạo của anh: không bao giờ giết người. Điều đáng sợ hơn ở Joker trong loạt game này chính là sự ám ảnh của gã dành cho Batman, nó không đơn thuần chỉ đơn giản là đối nghịch giữa thiện - ác, mà trở thành ám ảnh, một mối phức cảm quái quỷ không thể diễn tả.
Khúc "tình ca" Only You mà Joker gửi cho Batman
"Chúng ta có thể khác biệt, nhưng ta và ngươi, được tạo ra để dành cho nhau!"
Sự tồn tại của Joker đối với Batman như ánh sáng và bóng tối, ánh sáng càng vĩ đại thì đồng thời bóng tối cũng càng khủng khiếp. Joker đã thực sự làm được điều đó, ngay cả khi hắn đã chết đi rồi, những gì hắn để lại tiếp tục ám ảnh và đeo đuổi Batman tới tận về sau. Không ai có thể phủ nhận được Joker luôn là một trong những kẻ phản diện được yêu thích nhất, tay hề điên cuồng vĩ đại nhất mọi thời đại.