Lớn lên trong sự thiên vị rõ rệt của cha và mẹ, người anh trong Life Gallery dù đau khổ nhưng vẫn chưa từng oán trách họ. Còn người em, dù được cha mẹ yêu thương hết mực, nhưng sâu trong lòng, cậu vẫn cảm thấy ngột ngạt với thứ tình cảm gò bó đầy trói buộc của cha mẹ mình và luôn khao khát được tự do.
Về phần cha mẹ của cặp sinh đôi, họ tuy chấp nhận hai đứa con, nhưng trong thâm tâm vẫn muốn chúng sở hữu hình dáng như những đứa trẻ bình thường khác. Và khi khao khát đạt đến đỉnh điểm, họ gặp được giáo hội đầu cá, những kẻ hứa sẽ giúp đôi tay người em mọc lại bình thường. Nhưng đổi lại, cặp đôi phải chấp nhận hiến tế cậu con trai lớn của mình.
Và hiển nhiên, đối mặt với người anh chỉ có một con mắt trông không giống người, cặp đôi đã lựa chọn thực hiện nghi lễ hiến tế để đổi lấy một đứa con đầy đủ tứ chi. Nhưng, nghi lễ đã thất bại, cả cặp đôi lẫn người em đều bất hạnh qua đời, gia đình bốn người giờ chỉ còn lại người anh.
Vì không muốn phải sống trong sự cô độc, người anh đã moi tim cha mẹ mình và thực hiện nghi lễ để bảo quản thân xác của họ. Thời gian trôi đi, người anh ngày nào đã trở thành một cậu thiếu niên cao lớn, vẫn luôn nuôi giấc mộng về một gia đình hạnh phúc.
Thế là, người anh lại quyết định thực hiện một nghi lễ khác để hồi sinh cha mẹ mình với suy nghĩ, vì người em đã chết, nên lần này, anh sẽ nhận được trọn vẹn tình yêu của cha mẹ. Người anh trao lại quả tim vào lồng ngực cha mẹ, thành công thực hiện nghi thức hồi sinh gia đình hạnh phúc của riêng mình.
Nhưng ngày qua ngày, người anh nhận ra người bên cạnh không phải cha mẹ mà chỉ là hai cái xác không hồn. Dù không muốn nhưng anh vẫn phải thừa nhận rằng, bản thân sẽ không bao giờ có thể đạt được tình yêu mình hằng khao khát. Vì vậy, anh đã đưa ra một quyết định táo bạo.
Người anh nghiền một loại hoa trong vườn thành bột, đốt lên, dùng mùi hương thôi miên cha mẹ mình bước lên thòng lọng, chấm dứt cuộc đời của họ thêm một lần nữa.