Sau một thời gian dài kể từ thành công của dòng game Killzone, Horizon Zero Dawn đánh dấu một chương mới cho Guerrilla Games. Dù là game khá, nhưng Killzone là sản phẩm Sony muốn làm để cạnh tranh với dòng game Halo của Microsoft. Điều này vô tình trở thành áp lực đè nặng khiến studio phải cố sức tạo sản phẩm cạnh tranh, thay vì được tự do sáng tạo như họ muốn.
Tuy nhiên, Guerrilla đã có cơ hội mới với Horizon Zero Dawn. Không còn đế chế Helghan và những màn chơi tuyến tính trong Killzone nữa. Nhà phát triển đã có sự thay đổi lớn về nhịp độ và sắc thái trong tựa game mới. Đó là sự chuyển mình từ những cuộc chiến không khoan nhượng trong Killzone sang thứ gì đó tươi sáng, nhẹ nhàng và rộng mở hơn. Liệu đây có phải là sự thay đổi bước ngoặt đối với Guerrilla?
Horizon Zero Dawn là cuộc phiêu lưu nhiều sắc thái hơn, chậm rãi hơn. Trò chơi là câu chuyện kéo dài khoảng 30 tiếng xuyên khắp bản đồ rộng lớn và tươi đẹp, khác với những trận giết chóc trong dòng game FPS cũ. Đó là thế giới mở đáng ngưỡng mộ về quy mô và khả năng kiến tạo của nhà phát triển. Thế nhưng, nó vẫn có những thứ gì đó, quen đến thuộc làu mà người chơi đã bắt gặp đâu đó.
Điều này có lẽ là do Guerrilla đã không dám tự tin tạo lối đi riêng của mình với tựa game thế giới mở đầu tay. Những gì bạn thấy trong Horizon Zero Dawn đều phảng phất khá nhiều từ đâu đó. Guerrilla quá phóng túng trong việc vay mượn, và thường gần như sao y bản chính. Kết quả dẫn đến cảm giác quen thuộc như những thứ mà tôi đã từng chơi rất nhiều lần trước đây.
Dù thế, nội dung hư cấu trong Horizon Zero Dawn vẫn mang nét riêng, với thời đại khoa học viễn tưởng mới mà trái đất chìm trong hoang tàn và lũ khủng long máy lên ngôi. Người chơi vào vai Aloy, một kẻ bị đuổi khỏi bộ tộc phải rời khỏi khu làng bị cô lập vì lý do khá trời ơi mà tôi xin dành lại cho bạn trải nghiệm. Có rất nhiều thứ bí ẩn ở thế giới bên ngoài kéo bạn theo cốt truyện của trò chơi, tất nhiên với một số nút thắt. Cá nhân tôi thấy phần nội dung diễn giải còn hấp dẫn hơn phần chuyện kể của trò chơi nhiều.
Horizon Zero Dawn khiến tôi liên tưởng đến Witcher 3 và không tránh khỏi việc so sánh với tựa game này. Đáng tiếc, câu hậu sinh khả úy không đúng lắm trong trường hợp này. Tuy biết sự so sánh này hơi khập khiễng khi là game của hai nhà phát triển khác nhau, nhưng nếu đã chơi Witcher 3, bạn sẽ có cảm giác Horizon Zero Dawn như một phiên bản non trẻ hơn của Witcher 3. Trò chơi không tận dụng được hết cái thế giới được tạo dựng. Viễn cảnh khoa học viễn tưởng trong đó lại có vẻ hướng tới sự nghiêm túc quá mức cần thiết. Nó thiếu rất nhiều cái chất trầm ấm và sự quyến rũ.
Horizon Zero Dawn bắt chước kết cấu của Witcher 3 khá rõ nét. Đó là hàng loạt các nhiệm vụ dẫn dắt bạn thông qua những hình ảnh và thanh âm của địa cầu bị tàn phá. Đi kèm là hàng loạt những xoay chuyển với các chi tiết được vận dụng có khi tinh tế hơn có khi lại không.
Nhờ vào engine riêng Decima, Guerrilla đã dựng nên những bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp trong trò chơi, khiến bạn sẽ mất nhiều thời gian để chụp những khoảnh khắc khi trải nghiệm. Và tôi có nói rằng nó tuyệt đẹp ngay cả trên máy PlayStation 4 thường chưa nhỉ?
Đồ họa thì đẹp, nhưng lồng tiếng khá tệ, đi kèm với phần diễn xuất không thật sự khá hơn. Nhân vật Aloy còn đỡ, chứ phần lồng tiếng còn lại đều khá vô hồn. Chưa kể, việc nhân vật chính liên tục lẩm bẩm ngay cả khi trong trận chiến khiến tôi cảm thấy khá lạc quẻ. Tệ hơn, nó càng tạo cảm giác việc diễn xuất hay lồng tiếng là gánh nặng khi bạn xem những hình chiếu lập thể hoặc các nhật ký âm thanh có thể tìm thấy trong game dưới dạng vật phẩm thu thập. Đây cũng là một điều khiến tôi khá khó chịu về mặt thiết kế. Tại sao một game thế giới mở lại muốn bạn phải đi kiếm vật phẩm thu thập chứ?
Vấn đề nói trên thật sự đáng tiếc, dù nhỏ nhưng khá lạc lõng với đồ họa hết sức ấn tượng của trò chơi. Về khoản đồ họa thì Guerrilla có thể "chơi tay đôi" Witcher 3 với cơ hội thắng cao hơn. Cảnh vật trong Horizon Zero Dawn khá đa dạng và phong phú. Từ những vùng đất cao trần trụi đến vùng nhiều cây cối, rồi trải dài đến các hẻm núi rộng lớn với mức độ chi tiết đáng kinh ngạc. Hay như những ngọn cỏ cao, nghiêng theo làn gió nhẹ trước đàn đom đóm nhảy múa trên các bụi rậm. Quả là một thành tựu về mặt kỹ thuật, Horizon Zero Dawn thật sự là kiệt tác về đồ họa.
Không thật sự là kiệt tác, nhưng bạn cũng hưởng lợi từ "nghề" chế tác đồ. Tuy nhiên, đừng mong đợi về những thứ thật sự sáng tạo mà chúng ta có thể tưởng tượng ra. Hệ thống chiến đấu của Horizon Zero Dawn cũng khá thú vị, mang đầy đủ cường độ và sự phức tạp của thể loại FPS sang thế giới mở. Vũ khí chính của Aloy là cung, khiến tôi liên tưởng ngay đến Katniss trong Hunger Games. Nhân vật chính của chúng ta cũng có bộ công cụ tương tự với khá nhiều "đồ chơi", thậm chí là ropecaster dùng để trói "con mồi" nhỏ.
Trò chơi cũng mang vết tích từ Far Cry khi vận dụng cơ chế đi stealth để bạn "dọn trại" kẻ thù. Dù vậy, hệ thống AI tồi không thể tưởng, chẳng thể gây được bất ngờ cho người chơi như của Ubisoft. Bạn thử tưởng tượng, một bầy kẻ thù khoảng 20 thằng mà chỉ cần núp trong cụm cỏ kế bên là có thể "thịt" từng đứa một ngon ơ. Cầm cung tên bắn mà tôi cứ ngỡ đang tỉa bằng sniper.
Dù vậy, Horizon Zero Dawn vẫn có nét riêng với lũ khủng long máy đi lang thang. Chúng thật sự là ngôi sao sáng của trò chơi và được thiết kế khéo léo với những cái tên mỹ miều không kém như Thunderjaw (hàm sét) và Sawtooth (răng cưa). Những "con thú" này có tính cách hơn hẳn dàn còn lại. Cuộc chạm trán với chúng mới thật sự là điểm sáng của Horizon Zero Dawn. Lẽ ra đây là lúc trò chơi phải tỏa sáng, với vai chính Aloy trở thành ngôi sao sáng chói bằng những kỹ năng "tuyệt đỉnh". Thế nhưng, trò chơi không được vậy. Guerrilla đã phí nhiều thời gian với các cuộc chạm trán với những người bộ tộc nhạt nhẽo, giả tạo giống như vô số trò chơi trước đây đã làm. Thật đáng tiếc!
Thật sự, tôi rất ghét phải nói điều này nhưng rõ ràng ban đầu có cơ sở để hy vọng rằng đây sẽ là một sản phẩm tuyệt vời, là đủ cho sự trở lại của Guerrila. Vậy mà đời vẫn không như mơ. Tôi không nói Horizon Zero Dawn là một game tệ. Thực tế, trò chơi khá mãn nhãn với những ai yêu thích đồ họa đẹp, và bạn gần như chẳng bao giờ thiếu việc để làm trong đó. Những màn đu dây, leo tháp cho đến những trận truy đuổi hay chế đồ, đó là một danh sách gần như đầy đủ những gì bạn có thể tìm thấy ở một game thế giới mở ngày nay. Phần chiến đấu và vấn đề thẩm mỹ của trò chơi được đầu tư khá tốt, thế nhưng các phần còn lại khá mờ nhạt, không có gì đặc sắc.
Horizon Zero Dawn là sản phẩm nổi bật về mặt công nghệ hình ảnh, nhưng trò chơi vẫn rơi vào cái bẫy cũ. Game của Guerrila thường dễ chơi và mau quên, không đọng lại điều gì đáng nhớ. Trò chơi cơ bản phô diễn chất lượng đồ họa, có lẽ sẽ được lòng những người chỉ quan tâm đến đồ họa như là điểm chính trong một trò chơi hơn. Trải nghiệm trên PS4 Pro và TV 4K thật đáng kinh ngạc, ánh sáng và độ chi tiết dường như không thể tốt hơn được nữa. Nhưng tất cả cũng chỉ dừng ở đó, lấy nước sơn đẹp che đi gỗ không tốt./.