Bó chân là một truyền thống đã kéo dài hàng thế kỷ ở Trung Quốc với mong muốn tạo ra những cô gái có bàn chân nhỏ nhắn, dáng đi uyển chuyển, phù hợp với tiêu chuẩn thời bấy giờ.
8 hủ tục rùng rợn Trung Quốc, điều cuối cùng sẽ khiến 'bạn và ai đó' mất ngủ đêm nay! Trung Quốc có rất nhiều hủ tục dân gian đã bị loại bỏ, nhưng vẫn thu hút sự chú ý của mọi người, khiến chúng ... |
Những món ăn kinh dị của Từ Hy Thái Hậu, món cuối cùng cho tiền cũng không ai dám thử Bàn tiệc Từ Hy Thái Hậu dùng để tiếp đã sứ thần năm 1874 có các món ăn đặc biệt tiêu tốn hàng ngàn lượng ... |
Rùng mình với hồn ma cô dâu nhảy múa bên hồ Tân Nương ở Hong Kong Hong Kong được biết đến là nơi pha trộn văn hóa Đông - Tây, nhưng cũng ẩn chứa nhiều truyền thuyết đô thị làm người ... |
Những cô gái bị bó chân chỉ có đôi chân dài khoảng 7cm, không thể đi lại nếu không có sự giúp đỡ từ người khác, không thể lao động tay chân, khiến họ tách biệt với xã hội bên ngoài.
Ban đầu việc bó chân chỉ được thực hiện trong giới thượng lưu của Trung Quốc vì chỉ những "cô chiêu" con nhà quan mới có người hầu hạ, không cần lao động vất vả. Từ đó, việc bó chân đã trở thành một biểu tượng cho sự giàu có, đức hạnh, đồng thời được xem là một nét đẹp hình thể của người phụ nữ.
Nhưng theo thời gian, tục bó chân dần lan sang các tầng lớp thấp hơn và trở nên phổ biến vào thế kỷ 19, thống kê cho thấy gần một nửa phụ nữ Trung Quốc, trong đó hầu hết thuộc giới thượng lưu, đã theo tập tục này.
Tục lệ này bắt đầu được thực hiện khi các bé gái nằm trong độ tuổi từ bốn đến chín tuổi. Vì quá trình rất đau đớn nên các bà mẹ thường sẽ nhờ một người khác thực hiện thu tục này cho con chứ không tự mình làm.
Ở bước đầu tiên, chân của các bé sẽ được ngâm trong hỗn hợp các loại thảo mộc và máu động vật để trở nên dẻo hơn. Sau đó, người thực hiện thủ tục sẽ bẻ gãy chân các bé sao cho ngón chân ép vào lòng bàn chân rồi bó lại bằng vải để cố định, những mảnh vải này sau đó sẽ được khâu lại để tránh các bé tự tháo ra. Sau quá trình trên, vải bó sẽ được thay mỗi ngày để làm sạch chân và cố định bàn chân được tốt hơn.
Sau khi bó chân, các bé sẽ được đi một chiếc giày nhỏ gọi là giày hoa sen để làm nổi bật bàn chân nhỏ gọn của họ. Chân sen lý tưởng là “sen vàng” với kích thước khoảng 7cm, tiếp theo là “sen bạc” dài 10cm, và cuối cùng là “sen sắt” có kích thước 12cm hoặc lớn hơn.
Về sau, khi các nhà hoạt động nữ quyền đến Trung Quốc, hủ tục này đã bị bãi bỏ vì cho rằng đây là một dạng áp bức nữ giới.