Dragon Quest Heroes II lại tiếp nối bản game năm 2015 với sự pha trộn giữa thể loại nhập vai hành động và chặt chém. Mặc dù có cải thiện đôi chút về gameplay, xem ra Omega Force và Square Enix vẫn còn nhiều việc phải làm khi cố gắng chuyển Dragon Quest từ gốc rễ nhập vai sang game hành động.
Cốt truyện "tốt hơn" phần trước
Dragon Quest Heroes II mở đầu bằng cuộc gặp gỡ của hai anh em họ Lazarel và Teresa. Khi cuộc hội ngộ diễn ra chưa được bao lâu thì chiến tranh bất ngờ xảy ra. Người chơi chọn một trong hai nhân vật chính nói trên, cuốn vào cuộc chiến với hành trình phiêu lưu mới. So với bản game đầu, nội dung của Dragon Quest Heroes II đã cải thiện phần nào. Tuy có nút thắt để tạo diễn biến hấp dẫn hơn nhưng nội dung vẫn phần nào dễ đoán.
Gameplay có cải tiến nhưng không nhiều
Màn chơi trong Dragon Quest Heroes II rộng, cho phép người chơi khám phá thế giới trong game nhiều hơn. Chẳng hạn như vào thị trấn, hay đi qua các khu rừng hay cánh đồng v.v... Đây là một cải tiến đáng giá cho trò chơi. Ít nhất nó cũng tạo cho tôi cảm giác trải nghiệm, khám phá khá tự nhiên như lối chơi quen thuộc của thể loại hành động nhập vai. Không còn "nhảy" từ nhiệm vụ này sang nhiệm vụ khác từ menu, hoặc đóng khung trong màn chơi nhỏ hẹp nhàm chán như truyền thống của các game Musou nữa.
Bản đồ trong Dragon Quest Heroes II chia làm hai khu vực chính là War Zone và Wild Zone. Wild Zone là những khu vực khám phá mang đậm chất hành động nhập vai truyền thống. Người chơi có thể thoải mái khám phá, đánh quái, hay đứng ngắm cảnh, nếu thích. Ở khu vực này HP và MP đều tự hồi theo thời gian. Còn War Zone là các khu vực chiến đấu giống các game Musou. Khu vực này được đóng khung lại bằng "hàng rào" màu đỏ, người chơi chiến đấu với hàng hàng lớp lớp kẻ thù trong không gian giới hạn này. Khác biệt với Wild Zone, bạn chỉ tự hồi MP chứ không hồi HP trong War Zone.
Nhiệm vụ trong phần cốt truyện chính khá đa dạng. Ngoài các nhiệm vụ quen thuộc của dòng game Musou với kiểu chặt chém vạn kẻ thù, còn có nhiều nhiệm vụ lấy cảm hứng từ dòng game nhập vai truyền thống. Đơn cử như các trận đấu boss khủng, cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Hay các hang động như mê cung, nhiệm vụ bảo vệ, thậm chí còn có chút hơi hướng đi stealth nữa. Nhiều yếu tố RPG đều được pha trộn vào gameplay của Dragon Quest Heroes II, tạo được chút mới mẻ trong trải nghiệm nhưng cũng chỉ dừng ở "một chút".
Phần đáng phàn nàn nhất là ở hệ thống chiến đấu, đặc biệt trong các trận đánh "vạn binh" ở War Zone. Thường thì có ba lớp kẻ thù ở đây: đám lâu la cóc ké "không có não", chủ yếu đứng làm bia tập đánh cho người chơi; đám quái vật "cấp cao hơn" có máu trâu bò hơn; và cuối cùng là lũ mawkeeper đáng ghét, liên tục triệu hồi quái vật ra đập bạn. Hầu hết, chiến thuật của người chơi mang tính lặp lại, luôn tìm bọn mawkeeper đập trước. Bọn này gục rất nhanh nhưng thường được bọn quái "cấp cao hơn" vây quanh bảo vệ.
Ngược lại với bọn kẻ thù quèng thì các trận đánh boss thường diễn ra khá lâu và mất thời gian. Tuy vậy, hầu hết trận đấu đều không nằm ngoài quy luật nện nút liên tục rồi tiếp nối với tuyệt kỹ hay phép thuật nào đó. Thế nhưng cảm giác chặt chém không đã bằng những game Musou khác. Theo tôi, vấn đề này là do cơ chế khóa mục tiêu vớ vẩn trong trò chơi. Đã vậy, nhiều trận đánh lớn diễn ra trong nhiều vòng liên tục. Nhưng nếu thất bại một vòng thì bạn phải chơi lại từ đầu chứ không đi lại vòng thua đó, khá ức chế.
Bù lại, điểm nổi bật trong phần hai của Dragon Quest Heroes là tính năng chơi co-op, cho phép người chơi làm nhiệm vụ cùng ba người chơi khác. Dòng game chặt chém quả thật rất hấp dẫn khi trải nghiệm cùng bạn bè, nhưng cách thiết kế phần chơi này có vấn đề. Chẳng hạn, nếu muốn chơi nhiệm vụ theo cốt truyện, bạn phải đã hoàn thành nhiệm vụ đó thì mới có thể giúp người chơi khác. Và không phải muốn là được, cần ai đó yêu cầu trợ giúp thì mới có thể "ra tay nghĩa hiệp". Tôi chẳng hiểu nổi, thời nay mà vẫn còn thiết kế hệ thống co-op lằng nhằng như trong Dragon Quest Heroes II.
Tương tự phần một, Dragon Quest Heroes II cũng có chế độ chơi Flying Start sau khi hoàn thành game. Nó thưởng thêm 50 điểm kỹ năng và cho phép bạn giữ nguyên mọi thứ như cấp độ, vũ khí, vật phẩm v.v... Cá nhân tôi thấy trò chơi không có giá trị chơi lại lắm với hầu hết người chơi. Có lẽ chỉ có giá trị với các Mọt Game muốn "max" tất cả mọi thứ hoặc làm những achievement/trophy còn thiếu.
Đồ họa và âm nhạc được tái sử dụng nhiều
Dragon Quest Heroes sử dụng những gam màu tươi, rực rỡ khá đẹp mắt. Môi trường các nơi nhìn có khác biệt và thật sống động. Nhân vật và lũ quái vật khá đáng yêu, nhưng phần nhiều đều là những thiết kế cũ được mang ra sử dụng lại. Các hiệu ứng nhiều màu sắc mỗi khi nhân vật triển khai tuyệt chiêu hay phép thuật cũng khá bắt mắt, thu hút sự chú ý của người chơi.
Âm nhạc cũng vậy, vẫn là những đoạn nhạc nền tươi vui, thoải mái, phù hợp với diễn biến nội dung của trò chơi. Tuy nhiên, cũng như thiết kế nhân vật, có rất nhiều đoạn nhạc được tái sử dụng lại từ phần game cũ. Riêng phần lồng tiếng Anh nghe khá chán. Tôi đặc biệt không chịu nổi tiếng chói tai của con Healix, cứ lải nhải liên tục. Nhưng bù lại, bạn có thể chọn phần lồng tiếng Nhật cho "êm tai" hơn.
Kết
Về tổng thể, Dragon Quest Heroes II đã mở rộng một số cơ chế gameplay so với phần đầu của trò chơi. Với những Mọt Game yêu thích tựa game đầu, thì phần hai cũng đáng để cân nhắc. Còn nếu muốn tìm một game chặt chém "nhẹ nhàng", mang nhiều yếu tố RPG trong trải nghiệm, tôi nghĩ Dragon Quest Heroes II có thể là thứ mà bạn cần.
Dragon Quest Heroes II: The Twin Kings and the Prophecy of the End hiện có trên PlayStation 4 và Windows.