So với tựa game trước đó là Detention – một game kinh dị cũng được thực hiện bởi Red Candle Games, Devotion cho người chơi một trải nghiệm chân thực hơn hẳn với góc nhìn thứ nhất và đắm mình trong không khí âm u xây dựng chân thật trên 3D toàn diện và chi tiết sắc nét hơn hẳn so với phiên bản 2D phẳng một đường như người tiền nhiệm.
Game không có nhiều thông tin được nêu ra từ nhà phát hành, chỉ đơn giản người chơi sẽ phải nhập vai một nhân vật ở góc nhìn thứ nhất và khám phá ngôi nhà của gia đình ba người sống trong một căn hộ cũ kĩ tại Đài Loan. Được dựng lên từ các đề tài huyền bí tâm linh cũng như lấy cảm hứng từ các yếu tố liên quan đến tín ngưỡng tôn giáo như Đạo Giáo và Phật Giáo. Devotion là một tựa game kinh dị phải nói là ‘bóp nát trái tim’ theo từng phương diện.
Cốt truyện được xây dựng sâu sắc đến nghẹn ngào đi kèm các màn kinh dị thót cả tim. Trải nghiệm Devotion thật sự mang đến cho người chơi rất nhiều cung bậc cảm xúc và rất khéo léo sử dụng các yếu tố tâm linh phong cách Châu Á, khiến cho nỗi sợ tăng nhanh hơn hẳn do cảm giác khung cảnh trong game gần gũi đến mức nguy hiểm. Những phân đoạn giải mã để tìm kiếm các mảnh thông tin về gia đình trong căn hộ cũng sẽ khiến não bạn căng lên như dây đàn. Sự căng thẳng còn được tăng cường thêm nữa bởi âm thanh của game áp dụng vô cùng xuất sắc đi kèm với những màn ú òa từ rờn rợn đến chết khiếp.
Nhìn chung, dù là một game khá ngắn (khoảng 2,5 giờ chơi) thế nhưng Devotion là một game khiến cho người chơi trải nghiệm được yếu tố kinh dị thực thụ cùng với những ý nghĩa sâu sắc gửi gắm vào trong câu chuyện nhuốm màu bi ai.
Tuy nhiên, hiển thị game có phần bị tối quá mức ở một số căn phòng, mặc dù độ tối củng cố cho yếu tố kinh dị nhưng có một vài chỗ gần như không thể thấy một vật thể gì cả trừ phi người chơi chỉnh độ sáng của game lên một chút. Việc điều khiển nhân vật đơn giản và chậm rãi cũng khiến cho nhịp độ căng thẳng lên cao.
Sau đây là một giả thuyết của Mọt tui đưa ra cho cốt truyện của game để bạn có thể tham khảo thêm, nó dựa vào các tài liệu và thông tin thu thập khi chơi game nên đây chỉ là góc nhìn cá nhân. Lưu ý là có chút yếu tố spoiler, mong các bạn trải nghiệm game trước khi đọc để có thể toàn vẹn trải nghiệm hơn.
Nhân vật chính của game do người chơi điều khiển là người cha (ông Du Feng Yu) trong căn nhà nơi cuối hẻm, nơi ông có một người vợ tên Li Fang đã từng là một nữ nghệ sĩ xinh đẹp và tài năng cùng với cô con gái bé bỏng dễ thương tên Mei Shin. Một ngày xấu trời 8/8/1980, gia đình của ông chuyển đến một căn hộ quái dị với hình dáng của chữ Tử và vật dụng trong nhà mang đầy tính u ám tối tăm. Rồi cuộc sống của gia đình nhỏ đó xảy ra nhiều sự kiện sau đó từ 1980 đến 1985 và 1986. Những câu đố hiện hữu lên để đánh đố linh hồn của nhân vật chính, bởi lẽ, ông là một linh hồn đang đi lại trong chốn u minh. Ông đã chết rồi.
Ông không có ảnh phản chiếu khi soi mình trước tấm gương vỡ trong căn phòng của vợ chồng ông khi treo bức tranh của người vợ lên. Tất cả những gì ông làm là từng chút, từng chút một gom lại những mảnh ký ức vụn vỡ của mình. Những mảnh ký ức về tình yêu của ông dành cho người vợ xinh đẹp gom gọn trong một chiếc máy hát đắt tiền chỉ có duy nhất chiếc đĩa hát với giọng ca của cô ấy. Bên cạnh đó là những bức tranh ngô nghê đáng yêu của cô con gái bé bỏng, những câu chuyện kể cho cô bé và những đóa hoa Tulip giấy để rồi ông điên cuồng hy sinh mọi thứ cho cô bé nhưng rồi chúng lại là những tội ác ám ảnh đeo bám linh hồn lạc lối của ông.
Từ những chi tiết vụn vặt, như linh hồn ông rung động khi đang ngồi trước cái TV cũ kỹ và nghe thấy người phụ nữ nhắc đến cái tên của Mei Shin. Từ căn hộ chuyển dần sang các căn phòng, với nhiều chớp sáng khác nhau, sự chuyển biến dữ dội của thời tiết ngoài các ô cửa sổ và cách cả tòa nhà biến chuyển… Những gì ông mong chờ, cho đến sau cùng cũng chỉ là “Hạnh Phúc”. Theo như tín ngưỡng của Đài Loan, những ai tự sát thì hành trình của linh hồn sẽ mãi mãi lặp đi lặp lại ở một nơi. Linh hồn ông là như thế, lặp đi lặp lại trong căn nhà đau thương ấy. Nhưng nào ông có biết, cô con gái bé bỏng vẫn tha thứ cho ông đấy thôi... “Bố ơi, về nhà thôi!”
Về căn nhà trong game:
Về phương pháp huyền bí được đề cập trong game *spoil nặng*:
Nghi thức được thực hiện trong game là một nghi thức phổ biến trong đức tin Đạo giáo của Đài Loan và Nam Trung Quốc gọi là Quan Luo Yin. Tác dụng của nó là để cho người thực thi kết nối với thế giới ngầm trong việc tìm kiếm sự hướng dẫn và trả lời trực tiếp từ các vị thần Đạo giáo khác nhau. Là một mánh lới tâm lý không có cơ sở khoa học và thực nghiệm, nhưng nó vẫn được sử dụng phổ biến trong xã hội Đài Loan ngay cả ngày nay, và chắc chắn còn phổ biến hơn trong thập niên 80. Trong trường hợp của Du, nếu bạn đọc kỹ phụ đề, bạn sẽ nhận ra rằng thầy pháp Hueh thực sự không thể nhìn thấy ảo giác của Du, và chỉ đơn thuần là nói nhảm nhí để đáp lại những gì Du đang báo lại. Phân đoạn này có thể hiểu là Du "tận tụy" như thế nào với con gái và cuộc đấu tranh với những con quỷ bên trong của ông ấy.
Bài hát cuối game mang ý nghĩa “Con vẫn sẽ”, bảo rằng kiếp sau cô bé vẫn muốn làm con gái ông ấy.