Phụ Lục
Trò chơi điện tử đã chiếm lĩnh trí tưởng tượng của game thủ từ cuối thế kỷ trước, khi những tựa game nhanh chóng chuyển từ các hình khối đơn giản, thiếu sắc điệu trở nên đầy màu sắc và sinh động nhờ tiến bộ của công nghệ nhưng có lẽ các bậc phụ huynh lại không nghĩ rằng sau vài chục năm trẻ con có thể nghiện game và họ không biết phải làm sao để ứng phó.
Mặc dù các tựa game này vẫn còn sơ khai so với các trò chơi đa diện, phức tạp ngày nay, nhưng nhiều trẻ em, thanh thiếu niên và người lớn đã nhanh chóng say mê trò tiêu khiển mới này. Một vài trong số họ đã trở thành người nghiện game, khiến người thân phải đau đầu trước những hành vi của họ. Con nghiện game phải làm sao để bứt ra khỏi tình trạng nghiện game và trở lại cuộc sống bình thường?
Không phải tất cả các nhà nghiên cứu đều đồng ý rằng chơi game là một hoạt động có hại hoặc gây nghiện. Nhiều người, bao gồm cả phụ huynh, tin rằng trò chơi điện tử mở rộng trí tưởng tượng, cho trẻ cơ hội làm việc hợp tác và rèn luyện kỹ năng nhận thức – hoàn toàn đúng nếu bạn chơi game một cách điều độ và có chọn lọc. Chiến thắng trong một trò chơi điện tử chỉ đòi hỏi kỹ năng nhận thức và phản xạ nhạy bén.
Tuy nhiên, khi những người trẻ tuổi dành phần lớn thời gian của họ để chơi trò chơi điện tử trong khi quỹ thời gian làm bài, tập thể thao, giao tiếp với gia đình hoặc các hoạt động xã hội ít đi thì những lợi ích của việc chơi game đã sụt giảm. Dù việc nghiện game không phải là một chứng nghiện tương đương với cờ bạc, lạm dụng ma túy hay nghiện rượu bởi vì không có tiền bạc hoặc thiệt hại vật chất liên quan đến trò chơi điện tử, các tác hại của nghiện game vẫn tồn tại. Nhiều người nhận ra điều này, và đặt ra câu hỏi con nghiện game phải làm sao để thoát khỏi tình trạng đó?
Lối sống ít vận động: Hàng giờ ngồi trước máy tính hoặc trước thiết bị có thể ảnh hưởng đến cơ thể. Việc thiếu tập thể dục dẫn đến những vấn đề như tăng cân, tư thế không đúng và gia tăng nguy cơ mắc bệnh tiểu đường loại 2 ở trẻ em và thanh thiếu niên.
Thiếu tương tác xã hội: Mặc dù trò chơi điện tử yêu cầu tương tác với những người khác trong không gian ảo, nhưng chúng không hẳn đem lại cho game thủ kinh nghiệm giao tiếp với bạn bè cùng trang lứa do các hậu quả thường bị giảm thiểu khi không ai nhìn thấy nhau. Học cách tương tác với những người khác trong bối cảnh thế giới thực là một kỹ năng xã hội quan trọng có thể bị bỏ qua bởi những cá nhân dành quá nhiều thời gian chơi game.
Các vấn đề về khả năng tập trung và chú ý: Có một số lo ngại rằng các chuyển động nhanh và hành động nhịp độ nhanh của trò chơi điện tử làm cho người chơi mất tập trung. Lảng tránh các nhiệm vụ phát triển: Để trở thành những người trưởng thành có thể đương đầu với những thử thách của cuộc sống, thanh thiếu niên phải học cách đối mặt với những cảm xúc đau đớn và những trải nghiệm xã hội khó xử. Nhưng khi trò chơi điện tử được sử dụng như một cơ chế giải thoát, nó cho phép trẻ em tránh được những thách thức này.
Gia tăng tính hung hăng hoặc bạo lực: Trẻ em và thanh thiếu niên dành nhiều thời gian để chơi các trò chơi điện tử tập trung vào chiến đấu, đánh nhau hoặc bạo lực có thể có nhiều dấu hiệu gây hấn hơn những trẻ không chơi những trò chơi này.
Động kinh và chấn thương do căng thẳng lặp đi lặp lại: Đồ họa nhấp nháy, ánh sáng và màu sắc của màn hình trò chơi điện tử có thể kích hoạt hoạt động co giật ở một số người chơi. Chơi game cũng có thể dẫn đến chấn thương do căng thẳng lặp đi lặp lại ở cổ tay hoặc bàn tay.
Game đã có tác động to lớn - cả tích cực và tiêu cực - đến cả trẻ em và người lớn. Mặc dù những trò chơi này có thể mang rủi ro đối với sức khỏe thể chất hoặc tinh thần của người chơi, chúng cũng là công cụ giáo dục hiệu quả và thậm chí còn được sử dụng để phục hồi thể chất hoặc nhận thức trong y học. Tuy nhiên, đối với những cá nhân bị cuốn vào vòng xoáy nghiện game, trò chơi điện tử có thể là kẻ phá hoại.
Con nghiện game phải làm sao trong trường hợp này? Việc điều trị chứng nghiện trò chơi điện tử tập trung vào các liệu pháp điều chỉnh hành vi, chẳng hạn như Liệu pháp Hành vi Nhận thức (CBT), hướng dẫn họ thoát khỏi các kiểu suy nghĩ ám ảnh và thói quen ám ảnh của chứng nghiện. Những người thân của họ cũng cần phải biết về chứng rối loạn này và hành xử hợp lý để tạo ra một môi trường gia đình ổn định hơn nhằm giúp người nghiện game thoát ra.
Những người bị chẩn đoán mắc đồng thời trầm cảm, lo âu, rối loạn lưỡng cực hoặc các tình trạng tâm thần khác có thể sẽ phải điều trị bằng thuốc chống trầm cảm hoặc thuốc chống lo âu. Tùy thuộc vào mức độ nghiêm trọng của hành vi gây nghiện và sự xuất hiện đồng thời của các tình trạng bệnh lý hoặc tâm thần khác, con nghiện game có thể được điều trị nội trú hoặc ngoại trú.
Con nghiện game cũng cần tìm kiếm sự trợ giúp từ bạn bè. Mặc dù các trung tâm cai nghiện không điều trị chứng nghiện game, nhưng bằng thông tin từ internet, họ có hi vọng để thoát khỏi chứng nghiện game và tìm lại niềm vui từ game một cách lành mạnh.