Trong các game nhập vai hành động hoặc thế giới mở, thường thì người chơi sẽ được lựa chọn giới tính trong game của nhân vật chính, thường nó sẽ có ảnh hưởng trực tiếp tới cốt truyện, tương tác cùng NPC và vô số thứ lặt vặt khác. Trong số các game hiện đại, người chơi thường xuyên được lựa chọn giới tính của nhân vật chính của mình, nhưng với người viết thì điều này không hề là thứ gì đó hay ho - nhất là khi một game nào đó song song cả nhân vật nam lẫn nữ.
Đầu tiên một điểm quan trọng tại sao mà mọi người lại thích đa dạng nhân vật, đó là phần lớn game thủ đều là nam nên việc phải ngắm nhìn… mông của một thằng đực rựa khác không phải là thứ gì đó lành mạnh cho lắm, chúng ta có thể bỏ qua việc một vài thành phần biến thái có tâm lý thích giả gái. Thứ nữa là bằng cách chuyển đổi giới tính của nhân vật chính, các nhà làm game có thể tạo ra một cái cốt truyện song song hoàn toàn trên nền cũ, như kiểu bạn sẽ có 2 trải nghiệm hoàn toàn khác nhau mặc dù cái cốt lõi trong lối chơi vẫn vậy.
Ví dụ rõ ràng nhất là trong Fallout 4 khi người chơi lựa chọn bắt đầu cùng với nhân vật chính là vợ hoặc chồng, tất nhiên là các yếu tố về thể chất hoặc khác biệt sinh lý có thể không tính tới vì nó chẳng hề ảnh hưởng gì cả, cái quan trọng là bạn tiếp cận game ra sao. Thực tế thì đối với các game thủ yêu thích “tình yêu lãng mạn”, thì việc chọn nam hay nữ sẽ quyết định bạn sẽ phát triển mối quan hệ của mình với NPC nào.
Điều này cũng là thứ mà người viết rất quan tâm, vì rõ ràng chúng ta phải chọn vai nam để đi tán tỉnh các em gái xinh tươi, chứ không phải là vào vai người vợ và bắt đầu “này nọ” với đám đực rựa hậu tận thế (mặc dù vẫn có option triple kill với 2 em gái khác). Từ đây đi tới một vấn đề khác, đó là game sẽ phát triển cốt truyện và các yếu tố lãng mạn theo giới tính nhân vật chính nào.
Vấn đề được đặt ra ở đây là sẽ thật sự không có gì đáng quan tâm nếu như game thủ nam và chọn nhân vật chính cũng là nam, sau đó có các mối quan hệ lãng mạn với những NPC khác giới trong game. Mọi việc sẽ không hay ho cho lắm khi bạn chọn nhân vật nữ và bắt đầu đi... tán tỉnh mấy thằng đực rựa khác, dù sao game nhập vai chú trọng tới việc đưa cảm xúc của nhân vật chính theo người chơi, cảnh tượng thấy một ông nội chết toi nọ trước đó từng ở trong party đồ sát quái như đúng rồi lại đột nhiên đỏ mặt e thẹn với nhân vật chính... ừ thì cơ bản nó không được dễ chịu cho lắm đâu.
Trải nghiệm của người viết về vụ này lần đầu tiên đó là trong Persona 3 Fes, khi cái phiên bản này cho phép chọn nhân vật chính là nữ so với bản gốc là nam. Nói thêm thì dòng Persona kết hợp giữa nhập vai và dating sim, bạn có thể hẹn họ và tăng điểm tình cảm với các NPC nhằm lên cấp các mối quan hệ, tức là muốn mạnh thì bắt buộc phải đi lăng trai và tán gái thường xuyên.
Việc phát triển thêm một nhân vật chính là nữ bên cạnh nó góp phần làm tăng trải nghiệm của game, cũng như khiến các lựa chọn mới và rất nhiều nội dung trong cốt truyện trở nên “có vẻ” bí ẩn hơn. Về cơ bản thì việc chuyển đổi giới tính nhân vật không thể nào tạo ra một cái cốt truyện mới hoàn toàn được, mà hầu hết nó chỉ chuyển đổi lời thoại, các lựa chọn tình yêu và một vài thứ lặt vặt khác mà thôi, nhưng game thủ thì vẫn sướng củ tỉ vì cái tâm lý “tự do” này.
Assassin's Creed Odyssey là ví dụ rõ ràng nhất, vì ngay từ khi ra mắt Ubisoft đã tuyên bố người chơi được toàn quyền quyết định trong cái game này, từ cốt truyện, cách thức tương tác với nhân vật và cả mấy thứ tình yêu tình cảm khác. Ờ đồng ý là nó có vẻ hay ho thật, cho tới khi người viết chọn nhân vật nam (Alexios) và bị một thằng cha thợ rèn bụng bia béo ị gạ quan hệ tình củm từ phía sau đâu, nếu có lựa chọn khác thì có lẽ tôi đã đồ sát luôn nó tại chỗ rồi.
Cái này thực tế là do cơ chế cốt truyện của game, khi mà Assassin's Creed Odyssey không thể viết riêng lời thoại cho cả 2 nhân vật được mà nó sẽ chơi trò “nam nữ ăn láng” – tức là hầu hết NPC đều có thể làm người yêu hết cho nhanh gọn. Chính vì lý do này mà sau khi chơi Assassin's Creed Odyssey tôi rất dị ứng các game kiểu dual character như vậy, vì nó làm bản thân liên tưởng tới nhiều thứ không được lành mạnh cho lắm.
Cuối cùng đối với một vài game JRPG, thì việc cho phép lựa chọn nhân vật chính là nam hoặc nữ cũng dẫn đến tình trạng là sẽ chẳng có chút lựa chọn tình cảm nào cả. Code Vein chính là một trường hợp như vậy, nếu ai đã trải nghiệm tựa game này thì đều biết các em gái trong đây ngon nghẻ cỡ nào, với số lượng đông đảo đi kèm chất lượng hảo hạng hoàn hảo để lập một cái Harem y chang trong Anime.
Đáng tiếc là với việc Code Vein cho phép người chơi tự tạo nhân vật, thành ra các lời thoại và phản ứng của NPC trong game sẽ đi theo hướng trung dung, nghĩa là chúng ta chỉ nhìn chứ chẳng xơ múi được cm gì cả, độ ức chế thì dĩ nhiên khỏi phải bàn. Tôi rất không thích ý tưởng mà một tựa game có gái đẹp mà nhân vật chính chịu ra về tay không, nó cực kỳ phản khoa học.
Tất nhiên vẫn phải nói là có rất nhiều nhân vật chính là nữ trong game cực kỳ ấn tượng (Tomb Raider hay Horizon Zero Dawn), nhưng đó chỉ là về mặt lối chơi hơn chứ trong thâm tâm vẫn muốn mình đóng vai mấy anh chàng đẹp trai (thẳng) đi tìm tình yêu đích thực hơn. Hãy thử tượng nếu như Final Fantasy VII mà Tifa gọi Cloud (phiên bản nữ) như một người chị... chắc lúc đó méo còn ai muốn chơi game nữa đâu.
Dù sao với những game hiện đại, xu hướng đa dạng hóa giới tính cho nhân vật chính đã dần trở nên không còn xa lạ nữa và rất phổ biến, nhưng cần phải xác định rõ một điều là cái chuyện đối thoại theo xu hướng giới tính nó phải rõ ràng, không phải cứ bừa mứa ra là ai cũng chấp nhận được. Mỗi xu hướng giới tính đều phải có một lối dẫn dắt phù hợp và game hiện nay chưa đủ chi tiết đến thế để đáp ứng, thành ra chúng ta cứ phải chấp nhận dùng chung 1 đống hổ lốn và tự an ủi rằng nó cũng hợp lý chút ít, riêng tôi thì cảm thấy khó chấp nhận tình trạng như vậy.