Phụ Lục
Board game mang trong mình một lịch sử lâu dài, từ thuở Ai Cập cổ đại xa xưa, người dân, quí tộc, vua chúa đã từng ngồi hàng giờ bên một chiếc “bàn” cùng nhau đấu trí. Tới sau cuộc cách mạng công nghiệp lớn diễn ra trên thế giới, Cờ Tỉ Phú (Monopoly) trở thành một món ăn tinh thần, nơi phản ánh ước mơ cũng như hiện thực của xã hội.
Qua nhiều năm, Monopoly lan rộng trên toàn thế giới với hàng trăm phiên bản khác nhau nhưng tất cả đều dựa trên bản chính “hoàn hảo” xuất phát từ nước Anh. Có lẽ không ai có thể quên được những giây phút giải trí cùng người thân, bạn bè quanh bàn cờ tỉ phú.
Các chuyến du lịch, dã ngoại, những buổi họp mặt nhàm chán sẽ bỗng chốc trở nên hấp dẫn, kịch tính khi mọi người cùng quây quần chơi cờ tỉ phú. Bài viết này sẽ là một chút chia sẻ về kỉ niệm của Motgame về tựa game “không cần điện” này.
Từ thuở bé, sinh ra trong môi trường cũng không mấy khó khăn, ngoài những giờ cày cuốc RPG, mê mẩn với con PC, Mọt may mắn được trải nghiệm một số game khác mang tính tương tác thực tế cao hơn: board game.
Kỉ niệm đáng nhớ nhất có lẽ vào năm Mọt 10 tuổi, đó là một mùa hè toàn mưa là mưa, y như Sài Gòn trong mùa hè vừa qua, chỉ có ngồi nhà chơi game với con máy Pentium 4 huyền thoại. Giờ thì bán rồi mà vẫn nhớ nó lắm. Có một hôm, dự báo thời tiết không nói gì mà trời lại mưa to như bão tới, ôi mà quan tâm gì vẫn cứ ngồi chơi thôi. Cho tới khi cây đổ, cúp điện, ác mộng thực sự tới. Điện không có lấy gì chơi, nhà thì tối thui. Mấy con yêu quái trong Diablo còn đang lởn vởn trong tâm trí, nó mà xuất hiện chắc ngất tại chỗ, combo áo ba lỗ với dép tổ ong thì lấy gì đập được nó.
Ngồi lu thu với cây nến trong góc nhà cùng tô cơm nguội, nghĩ đời không gì chán bằng. Ông anh, cùng 2 ông bạn lủi vô nhà từ cơn giông bão. Bước vô như một vị cứu tinh, ổng bảo:
“Chơi không? Trò này hay lắm, hay hơn cả Diablo trong máy luôn” vừa nói ổng vừa quơ quơ cái túi bóng chứa hộp đồ chơi.
“Cúp điện có chơi được đâu, chán bỏ xừ ra, có gì chơi được là em chơi tuốt!” tôi đáp.
Thế là 3 thanh niên cùng một thằng nhóc tì ngồi quây lại trên bàn ăn cơm với sự trợ lực của mấy cây nến chơi board game đầu tiên trong đời Mọt – Cờ tỉ phú.
Luật chơi đơn giản, một đứa 10 tuổi lúc đó như tôi cũng dễ dàng nắm bắt. Mỗi người chọn một con thú nhựa, nắp chai hay bất kì món gì có kích cỡ vừa phải làm nhân vật đại diện. Khởi đầu ở ô “Xuất hành”, con đường trở thành tỉ phú bắt đầu, tiếng xí ngầu chạm vô chén sành vang lên liên tục.
Ban đầu là màn mua nhà với mỗi căn trên mỗi ô với tên đường tương ứng ngoài đời “Hậu Giang”, “Võ Thị Sáu”, “Lê Duẩn”,… Có bến xe miền Đông, miền Tây,… và ô tạo sự kịch tính cho game chính là “Vô tù”. Không đổ được 2 cục xí ngầu “đúp” thì ngồi trong đó chờ ngày ra ăn hành. Mọt chỉ ngồi trong đó cỡ 3 vòng là thấy nhà cửa của mấy ông anh đã đầy khắp nẻo đường, tương lai mù mịt đang chờ đón em đó. Buồn nhất là ông nào đi qua ô thăm tù lại hỏi thăm đểu: “Lâu không gặp, em dạo này sao rồi?”. Chả thèm trả lời, cứ cười đi rồi biết.
Nhưng không biết ai đã làm ra game này mà khá khéo léo, khi con đường sau khi thoát tù thì toàn là những căn phải trả giá khá cao nếu ai lỡ đạp vào. Thoát tù, chịu khó đầu tư, sở hữu một căn trên đường Lê Duẩn, mấy ông anh bắt đầu tái mặt. Chưa nâng cấp đâu mà đã rất thấm, chỉ chờ đủ màu giống nhau là triển thôi.
Thật vậy nếu đã nắm rõ luật chơi, người lớn cũng dễ dàng mắc bẫy với những đứa trẻ khi độ khôn lỏi và láu cá thì đã sẵn trong máu “trẻ trâu”. Cuộc chơi có người thắng, người thua vì phá sản nhưng luôn tràn ngập tiếng cười.
Kể từ ngày đó, bộ cờ tỉ phú trở thành một báu vật với Mọt và lũ bạn trong xóm. Cứ cúp điện hay chán chơi game là tụ lại cỡ 4-5 đứa ngồi chơi từ trưa tới tối còn chưa xong. Kinh nghiệm là nên có một đứa đóng vai ngân hàng, việc này hay giao cho bọn con gái. Có tiền thì không sao, dẵm trúng ổ nhà khách sạn của thằng bạn, hết tiền ngồi ngửa tay xin tiền vay ngân hàng là trở thành trò cười ngay.
Những kỉ niệm theo mãi tới lúc lớn, vì cứ lâu lâu lại lôi ra chơi. Đa phần chơi với bạn, có khi cũng chơi với bố mẹ, mấy ông anh. Nghĩ lại thấy độ phủ sóng của boardgame thật sự kinh khủng, kể cả những bậc phụ huynh, mấy cô, mấy thím, ăn nhậu xong không chơi cá ngựa thì chơi cờ tỉ phú. Chơi cười vui, tiện thể la cho hết say luôn.
Mọt còn cảm thấy nếu có xích mích gì đấy, có cơ hội ngồi chơi với mấy đứa bạn, rồi tỏ ra nhân từ không chiếm nhà của nó là hàn gắn được ngay. Kiểu: “Đấy cho mày vài căn, tao không mua, coi như làm hòa nhé”. Nhanh mà cũng vô cùng hữu hiệu.
Bài viết là những chia sẻ đơn giản của Motgame với các bạn về khoảng thời gian gắn bó với board game gạo cội: Cờ Tỉ Phú. Hi vọng mang đến cho các bạn những phút giây thư giãn, hơn nữa là một chút gợi ý nếu ở nhà mất điện, hay chán quá muốn tìm trò gì giải khuây. Chắc chắn mùa mưa tháng 8, với lá rơi kèm theo những nỗi buồn thoang thoảng, Cờ Tỉ Phú sẽ luôn là một tựa game đồng hành và mang lại niềm vui cho bạn.