Phụ Lục
Mời bạn đọc tiếp tục tới với danh sách những trò chơi khiến người hâm mộ phẫn nộ nhất. Có những trò chơi đôi lúc người hâm mộ không biết tại sao các hãng game lại có thể phát hành nó, phải chăng họ không thẩm định lại chất lượng? Hay như tiêu chuẩn của hãng game đặt ra cho những trò chơi đó cũng chỉ ở mức tệ hại như vậy?
5 cái tên cuối cùng dưới đây cũng đã khiến cộng đồng game thủ dậy sóng, khiến giới phê bình chỉ còn biết lắc đầu ngán ngẩm. Chúng đã khiến cho danh tiếng của hãng game bị ảnh hưởng một cách nặng nề.
Illumination có lẽ sẽ hay hơn nếu như hãng phát triển không đưa cái tên Alone in the Dark vào. Game tên là “Alone” nhưng hãng game lại cho hỗ trợ co-op lên tận 4 người trong một màn chơi. Cái chất kinh dị, bối cảnh u ám len lỏi vào từng khung cảnh, khiến cho người chơi phải sợ tới mức nổi da gà hay gặp ác mộng cũng không còn. Thay vào đó Illumination biến Alone in the Dark thành một game bắn súng, diệt quái vật.
Tất nhiên với tất cả những điều trên, các fan của Alone in the Dark có lý do chính đáng để chửi thẳng mặt vào hãng game vì thương hiệu này đã là một trong những biểu tượng huyền thoại. Ngoài ra, khi quảng bá Illumination, nhà phát hành còn tuyên bố rằng đây là tựa game kinh dị đáng để chơi nhất mọi thời đại.
Kết quả cuối cùng Alone in the Dark: Illumination nhận được điểm số ở mức trung bình kém, cùng hàng loạt những lời chê trách đầy tiêu cực. Trò chơi trở thành một trong những nỗi nhục nhã nhất trong lịch sử. Tất cả chỉ bắt nguồn từ việc đặt tên cho trò chơi.
Những trò chơi có yếu tố hack não bao giờ cũng hấp dẫn đối với game thủ. Nó khiến cho người chơi thấy được sự lôi cuốn, đôi khi là ngỡ ngàng và muốn tìm hiểu trò chơi tới tận cùng. Tuy nhiên, điều đó lại không diễn ra với MindJack tới từ Square Enix.
Đúng như cái tên của trò chơi, MindJack thực sự hack não game thủ, khiến họ chẳng hiểu nổi mình đang chơi cái gì. Sản phẩm của Square Enix dường như không đưa ra cho người chơi chủ đề hay mục đích rõ ràng. Nhiều người đánh giá MindJack giống như một game Gears of War nhưng kém sang hơn rất nhiều.
Bên cạnh đó, các AI cũng được thiết kế rất kém. Kẻ địch tuy đông nhưng chúng giống như là đang xếp hàng chờ người chơi tới xử chứ chẳng phải là tấn công hay đem lại thách thức cho màn chơi.
Cuối cùng, sự nhàm chán của MindJack nhận lại được những phẫn nộ của game thủ cùng các đánh giá quá sức tiêu cực từ giới phê bình. Square Enix lại có thêm một cột mốc đáng quên nữa trong giai đoạn phát triển của mình.
Nếu như phải chửi hãng làm ra Duke Nukem Forever, có lẽ người hâm mộ cũng chẳng biết phải gọi hồn ai. Trò chơi này đã tiêu tốn 17 năm thực hiện, qua 4 lần làm lại dưới tay của tận...5 studio. Mặc dù trải qua khoảng thời gian dài như vậy, nhưng khi ra mắt, Duke Nukem Forever chẳng khác nào một cú tát thẳng vào mặt những người hâm mộ, đặc biệt với những ai đã trót mê phiên bản Duke Nukem 3D năm 1996.
Game được phát hành vào năm 2011 nhưng đồ hoạ lại là một bước thụt lùi rõ rệt so với thời điểm đó. Các màn chơi của game cũng được thiết kế quá lỗi thời. Cùng với cốt truyện xàm xí và nhiều vấn đề liên quan tới hiệu năng, Duke Nukem Forever khiến game thủ chỉ có thể thốt lên “Sao tôi phải bỏ tiền ra mua cái của nợ này về nhỉ?”
Có vẻ như 17 năm vẫn chưa đủ để Duke Nukem Forever hoàn thiện. Game cần một thời gian tối ưu dài hơn nữa, có thể là mãi mãi, không bao giờ được phép ra mắt chẳng hạn.
Không phải game độc quyền nào của PlayStation cũng hấp dẫn, thậm chí có những trò chơi bị ném gạch đá một cách thậm tệ. Đơn cử gần nhất chính là The Order 1886, trò chơi được mệnh danh là siêu phẩm đồ họa. Game bị đánh giá là chỉ mang được vẻ bên ngoài hào nhoáng, nhưng bên trong cốt lõi lại rỗng tuếch.
The Order 1886 có đẹp không? Nó quá đẹp, mọi cử động tay chân hay khuôn mặt, khuôn miệng hay biểu cảm của nhân vật trong game đều quá sức chân thật và mượt mà. Tuy nhiên gameplay, vốn là thứ quan trọng nhất, thì trò chơi lại tỏ ra hụt hơi. Cụ thể hơn, game có quá nhiều cảnh cut-scene. Người chơi chỉ việc ngồi xem các đoạn phim trong quá nửa thời lượng game. Khoảng thời gian game thủ được sử dụng controller cũng gây thất vọng, lối chơi của The Order 1886 bị đánh giá quá nhàm chán với cách xây dựng Quick Time Event.
Bên cạnh đó, do muốn trò chơi được theo một kịch bản có sẵn, một vài trường đoạn sẽ khiến người chơi ức chế tột cùng vì bị tước đi tính tự do trong di chuyển. A.I trong trò chơi cũng bị đánh giá là thiếu thông minh. Tổng thể The Order 1886 không hề có giá trị chơi lại.
Có thể trò chơi muốn xóa đi ranh giới giữa điện ảnh và video game. Nhưng việc bỏ ra tận 60 USD mà phần lớn thời gian game thủ chỉ phải ngồi xem thì có lẽ The Order 1886 không xứng đáng với sự đánh đổi cho nền đồ họa.
Đối với nhiều game thủ, thương hiệu game Tony Hawk đã trở thành một dấu ấn khó phai kể từ thời điểm phát hành phiên bản đầu tiên vào năm 1999. Tuy nhiên, dấu ấn đó đã hoàn toàn bị phá hủy bởi phần game Tony Hawk’s Pro Skater 5. Phần game này đã nhận phải cơn thịnh nộ từ cộng đồng người hâm mộ, những lời chỉ trích thậm tệ từ giới phê bình.
Nguyên nhân cho sự thất bại của Tony Hawk’s Pro Skater 5 chính là do Activision đã quá vội vàng. Thời hạn thỏa thuận giữa Tony Hawk và Activision khi đó đã chuẩn bị hết hạn, Activison đành phải tận dụng nốt, phát triển vội Pro Skater 5 để kịp thời vắt nốt chút sữa từ thương hiệu này.
Kết quả của sự vội vàng thì ai cũng đã biết. Pro Skater 5 trở thành một trong những trò chơi tệ hại nhất trong lịch sử. Những lời chỉ trích của gme chủ yếu vào phần đồ họa quá lỗi thời, các bug/glitch liên tục xảy ra, cùng với đó là những màn chơi quá thiếu sáng tạo cũng như cơ chế điều khiển khiến người chơi ức chế tột cùng.