Khi đó cũng chẳng có Internet để mà nối mạng nữa. Thế giới game của chúng tôi là những trò chơi cũ kỹ chạy trên DOS như Sango Fighter (Tam Quốc Chí đối kháng), West Adventure (Tây Du Ký đi cảnh), Wolfenstein 3D. Sau đó đến Doom, Quake hay Warcraft và mãi sau đó mới đến thời của Warcraft 2, Age of Empires và Starcraft. Thế giới “online” duy nhất lúc đó tôi từng chơi là Duke Nukem 3D với một thằng bạn, nối mạng bằng modem quay số 14,4kbps. Cái modem quay số 14,4kbps thần thánh hú những âm thanh nổi loạn chính là một thời của cay cú thì nhiều, nhưng giờ nghĩ lại vẫn thấy vui, vui hơn bây giờ bắn Call of Duty nhiều.
Hồi đầu, cái cảm giác chơi game một mình nó khá phấn khích. Tôi còn nhớ đã cặm cụi chơi sạch trọn bộ Commander Keen của id Software như thế nào. Đấy là một series game đi cảnh khá mệt và dài vì đường đi nhìn cứ na ná nhau, rất dễ lẫn lộn. Game mang lối chơi khá giống Super Mario Bros. nổi tiếng của Nintendo với nét vẽ nhân vật đậm chất cartoon dễ thương. Commander Keen được biết là game đầu tiên của id Software, phát triển dựa trên game engine của John D. Carmack thiết kế dành riêng cho thể loại đi cảnh màn hình ngang (side-scrolling platform). Tên tuổi này thì đã quá quen thuộc với nhiều người chơi game. Ông là đồng sáng lập của id Software, và chịu trách nhiệm lập trình chính cho các sản phẩm game như Commander Keen, Wolfenstein 3D, Doom, Quake, Rage và các phần tiếp theo của chúng. Cái tên Apogee Software xuất hiện bắt đầu từ đây khi là nhà phát hành cho một số game của id Software. Tuy nhiên, khi đến thời của Doom thì id Software lo ngại Apogee không đảm nhận nổi lượng đơn hàng nâng cấp bản shareware của trò chơi nên đôi bên chia tay trong hòa bình.
Game dưới dạng shareware khá thịnh hành vào thời đó. Cũng giống như các ứng dụng shareware hiện nay, nói nôm na thì game shareware giống như game demo hay game trial bây giờ. Bạn có thể chơi được một số màn “làm quen” nhất định tùy theo nhà phát triển, và nếu thích thì sau đó gọi điện thoại đặt hàng hoặc fax gởi thông tin đặt hàng đến cho nhà phát hành để đặt mua. Khi đó, nhà phát triển có thể cung cấp cho bạn bản đầy đủ của trò chơi bằng hình thức chuyển phát bưu điện bằng dạng đĩa… mềm 1.2 MB hoặc 1.44 MB. Hoặc bạn có thể được cung cấp mã mở khóa trò chơi qua điện thoại và dùng nó để mở khóa toàn bộ nội dung bên trong game để chơi tiếp. Nhưng đấy là ở nước ngoài, còn ở Việt Nam thời ấy chỉ có chơi game lậu và game crack. Đĩa mềm có thể không còn xuất hiện từ rất lâu, nhưng khi đó nó cực kỳ thông dụng với học sinh cấp 2 chúng tôi. Tôi vẫn còn nhớ bộ cài Windows 95 chiếm tới 13 đĩa mềm được format theo chuẩn DMF đặc biệt của Microsoft cho phép chứa tới 1.68 MB dung lượng trên một đĩa 1.44 MB bình thường vào thời điểm đó. Và nó khiến không ít kẻ than trời vì định dạng đặc biệt này “tàn phá” đĩa rất nhanh, nhất là những đĩa mềm đã sử dụng lâu. Không có gì ám ảnh hơn khi đang cài đến đĩa cuối cùng mất cả tiếng đồng hồ thì trình cài đặt bật thông báo đĩa hư để lại bạn ngồi ngó trân trân vào màn hình.
Cái tên Apogee Software cũng khá nổi tiếng với một số tựa game thời ấy, như Duke Nukem, Duke Nukem 2, Bio Menace, Cosmo’s Cosmic Adventure. Đây đều là những game do Apogee tự phát triển và phát hành. Tuy nhiên, đáng chú ý là một số game do Apogee đứng vị trí phát hành như bộ Commander Keen, Alien Carnage, Wolfenstein 3D, series Blake Stone, Hocus Pocus và Wacky Wheels. Đấy là những game do Apogee phát hành mà tôi từng chơi qua và còn nhớ mãi đến giờ.
Khi bạn bè bắt đầu nhiều thì thời kỳ chơi game “một mình” cũng đổi mới. Chúng tôi chia nhau ra chép game từ các cửa hàng vi tính, đặc biệt là ở 1 cửa hàng nhỏ xíu bên thông tấn xã trên đường Nguyễn Thị Minh Khai, rồi sau đó trao đổi với nhau. Như vậy sẽ đỡ tiền mỗi đứa mà vẫn có nhiều game chơi. Chủ yếu lúc đó chúng tôi cùng chơi game trên PC. Đây thường là sản phẩm xài ké của người lớn trong nhà chứ không phải là của cá nhân như bây giờ. Khi đó, console như NES hay SNES vẫn là thứ rất xa xỉ. Mặt khác, mang tâm lý là máy chơi game phí thời gian, gây xao nhãng việc học nên hầu hết gia đình không muốn mua console cho con em mình. Dẫu vậy, cũng không phải nhà đứa nào cũng có PC như bây giờ. Thời đó, PC không phải là thứ thông dụng ở công sở, nói chi tại gia. Thế nên, gia đình đứa nào có PC là được xếp hạng “nhà giàu” rồi. Một dàn máy 486 DX với 4 MB RAM đã thuộc loại “hàng siêu khủng” khiến bọn bạn tha hồ ngưỡng mộ. Tất nhiên, vị trí đặt PC khủng đó sẽ nhanh chóng thành điểm tập kết của lũ bạn. Lúc đó thậm chí có PC cũng chưa chắc đã có ổ CD hay sound card, chứ đừng nói tới bộ loa vi tính nên vấn đề giải trí khá hạn chế so với bây giờ. Cái âm thanh tò tí te chói tai của PC speaker những năm đó có khi thành một thời để nhớ với nhiều thế hệ người chơi game già chưa phải già, trẻ cũng không còn trẻ hiện nay.
(còn tiếp)