Bám theo phía sau Cổ nương, cả hai thành công đến được miếu Minh Vương. Vốn ban đầu, thôn Xương Lê không có một vị thần nào tên là Minh Vương tồn tại, mọi chuyện phải bắt đầu kể từ nhiều năm về trước. Cách đây hơn ngàn năm, có một thiên thạch đã rơi xuống nơi này, tuy không làm người dân trong thôn bị thương, nhưng cũng phá hủy một cánh rừng nhỏ gần đó.
Vài tháng sau khi thiên thạch rơi xuống, người dân thôn Xương Lê bỗng mắc một căn bệnh lạ không có thuốc chữa, khiến toàn thân họ đau nhức khôn cùng, sống không bằng chết. Chỉ đến một hai năm sau đó, có một cao tăng người Thổ Phiên đi ngang qua nơi này, mọi thứ mới dần chuyển biến.
Theo lời cao tăng, vì người dân thôn Xương Lê không có tín ngưỡng thờ phụng thần thánh nên đã khiến các vị thần tức giận. Để cảnh cáo, các vị thần đã phái Ma La Minh Vương xuống trần, gây nên kiếp nạn Minh Vương, phàm kẻ nào không tôn thờ thần thánh, ắt sẽ phải hứng chịu lời nguyền khủng khiếp này.
Cao tăng còn nói, nếu người dân muốn khỏi bệnh thì phải xây một miếu thờ cho Minh Vương, thành tâm cúng bái. Người dân thôn Xương Lê khi đó không biết làm sao, chỉ đành nghe theo lời cao tăng, dựng một miếu thờ ở nơi thiên thạch rơi xuống, thậm chí còn tạc một bức tượng Minh Vương từ thiên thạch ngày ngày cúng bái.
Sau khi miếu thờ được dựng lên, người dân trong thôn bỗng hết bệnh một cách kỳ lạ không ai giải thích được, đó cũng là lý do Kiển Phi nhất quyết muốn đặt chân đến miếu thờ Minh Vương, vạch rõ trò lừa gian xảo đã che mắt người dân nơi này suốt mấy ngàn năm qua.
Kiển Phi sau đó sẽ tìm thấy tượng Minh Vương được làm từ thiên thạch, mở ra cánh cửa đá dẫn đến một nơi gọi là Tàng Cổ Các. Nhưng chưa kịp tiến vào thì trưởng thôn Tiết Khải Bồi, cậu Tiết Thiên Nhuận và những người dân khác trong thôn đã kéo đến, muốn bắt trói Kiển Phi lại.
Trong tình thế nước sôi lửa bỏng, con rối gỗ chứa linh hồn Cổ Sát bỗng nhiên xuất hiện cản đường đám người trưởng thôn, câu giờ cho Kiển Phi đóng cảnh cửa đá lại, tránh được một kiếp.
Phía sau cánh cửa đá là Tàng Cổ Các, nơi cất giữ trống A Tỷ trong truyền thuyết, Kiển Phi tìm được quyển nhật ký của một cô gái từ nhiều năm trước. Cô gái này cũng mắc bệnh lạ của thôn Xương Lê, nhưng dù đã thành tâm bái tế, bệnh của cô bé vẫn không thuyên giảm. Cô bé sau đó được đưa xuống Tàng Cổ Các dưới miếu Minh Vương, nhìn thấy Thần Vu đại nhân lấy ra một chiếc trống cực kỳ xinh đẹp.
Không hiểu tại sao, cô bé nghe thấy tiếng trống đó lại khỏe hơn, còn nhìn thấy một chị gái cạnh cái trống đó, nhưng chị gái ấy lại không đáp lời cô bé. Sau khi hết bệnh, Thần Vu đại nhân còn tỉ mỉ dặn dò, bảo cô bé không được để lộ những chuyện nhìn thấy dưới Tàng Cổ Các cho người khác biết.
Nhờ vào những gợi ý mà cô bé đưa ra trong quyển nhật ký, Kiển Phi thành công kích hoạt trận pháp nằm giữa Tàng Cổ Các, bất ngờ, một tia sét đánh xuống, Cổ Sát vừa rồi còn đứng chặn ở cửa đá cũng rơi từ trên xuống trung tâm trận pháp.
Hồn ma bé gái Sẩn Sát mà Kiển Phi vô tình thả ra cũng xuất hiện, đứng chỉ tay vào chiếc trống bên hông trận pháp, yêu cầu Kiển Phi gõ vào đó.
Ngay khi tiếng trống vừa kết thúc, Cổ Sát nằm gục giữa trận pháp bỗng đứng dậy, cậu Thiên Nhuận lúc nãy cũng vừa hay xuất hiện. Thấy không còn gì để giấu nữa, ông tiết lộ thật ra lúc trước, sau khi mẹ Kiển Phi qua đời, cha cô cho rằng tất cả đều do trống A Tỷ gây nên, vì vậy vào đêm định mệnh đó, ông ta đã một mình đến Tàng Cổ Các, muốn phá hủy trống thần. Tuy nhiên, việc này đã bị trưởng làng phát hiện, vì lo sợ con gái bị liên lụy, ông đã ôm cô bỏ chạy khỏi làng trong đêm, không ngờ lại mất mạng như thế.
Nói đến đây, hai chị em Cổ Sát và Sẩn Sát bỗng bước ra khỏi trận pháp, chỉ dẫn Kiển Phi và Thiên Nhuận mở cánh cửa đá khắc hình hoa sen, tiến gần đến bí mật của thôn Xương Lê. Nhưng khi chỉ còn cách sự thật một bước, Đại Tế Ti - người có khả năng giao tiếp với Minh Vương bỗng xuất hiện ngăn cản Kiển Phi, yêu cầu cô giao nộp trống A Tỷ cho mình.
Nhưng Kiển Phi nào có nghe, cô không dài dòng, trực tiếp ném cái trống vào lò lửa đang cháy, yêu cầu Thiên Nhuận giúp mình giữ Đại Tế Ti lại. Nhưng trái với suy nghĩ của Kiển Phi, Đại Tế Ti chẳng có gì là ngạc nhiên, ngược lại còn cười lớn bảo, nhờ có Thiên Nhuận mà họ mới tìm được cô.
Hóa ra vài năm trước, Thiên Nhuận lên thành phố làm việc thì tình cờ gặp Kiển Phi, nhưng vì sợ cô sẽ bị người trong thôn bắt về làm Cổ nương nên ông đã không tiếp cận mà chỉ nhìn từ xa. Mãi đến gần đây, ông bỗng nhiên mắc lời nguyền Minh Vương, dù cho cố gắng chữa trị thế nào cũng không khỏi. Trưởng thôn lúc này mới bảo, phải có Cổ nương mới thay thế, bệnh của ông may ra mới hết.
Thiên Nhuận đem chuyện này tâm sự với vợ, không ngờ vợ ông lại nói cho trưởng thôn. Kết quả, đám người của trưởng thôn lập mưu, nặc danh gửi thư và trống bỏi để dụ cô quay về thôn Xương Lê, hòng bắt cô là Cổ nương mới.
Kiển Phi nghe vậy thì tức sắp ngất, tuy Thiên Nhuận không trực tiếp hại cô, từng nhiều lần giục cô thoát khỏi nơi nguy hiểm này, nhưng việc ông ta đâm sau lưng cô như thế vẫn làm Kiển Phi khó chịu. Cô sau đó bị người dân thôn Xương Lê trói lại, chuẩn bị thực hiện nghi lễ thanh tẩy linh hồn, biến cô thành Cổ nương chân chính.
Lúc này, cô gái Cổ Sát bỗng xuất hiện ngăn cản Đại Tế Ti, cậu Thiên Nhuận cũng nhân cơ hội đó nhảy lên cắt dây cứu Kiển Phi, kéo cô chạy vào rừng. Cả hai sau đó qua cây cầu gỗ Kiển Phi tự chế lúc trước, Thiên Nhuận ngỏ ý để mình ở lại cầm chân đám dân, nhưng bị Kiển Phi nhất mực từ chối, cô nói có đi thì cùng đi, cô không muốn phải đánh mất người thân cuối cùng của mình.
Bị cảm động trước lời nói và sự kiên quyết của Kiển Phi, Thiên Nhuận cuối cùng cũng đồng ý. Thế nhưng khi cả hai cùng nhau phá cây cầu, Kiển Phi vì quá tập trung nên đã không thấy cảnh tay của cậu mình chẳng biết từ lúc nào đã biến thành tay của đám rối gỗ.
Kiển Phi sau khi thành công chạy trốn đã báo cảnh sát, toàn bộ người dân thôn Xương Lê bị tóm gọn, đưa đi phổ cập văn hóa, miếu Minh Vương bị dỡ bỏ, tín ngưỡng thờ Tà Thần cũng bị cấm. Vì năm xưa, nơi này có thiên thạch rơi xuống, khiến nguồn nước bị nhiễm kim loại nặng, dẫn đến ảo giác và các chứng bệnh lạ. Lí do mà người dân đến bái Minh Vương hết bệnh là bức tượng Minh Vương làm từ thiên thạch phát ra chất phóng xạ có khả năng kiềm hãm bệnh của người dân. Các ban ngành khác cũng nhận ra thôn Xương Lê không hợp để sinh sống nên người dân sau đó bị di dời đi nơi khác, nơi này từ đó cũng bị bỏ hoang.
Khi mọi chuyện đã lắng xuống, Tiết Thiên Nhuận đưa Kiển Phi đến trước mộ cha mẹ cô, đưa hài cốt của hai người họ về thành phố. Tâm sự rằng trống A Tỷ đã bị phá bỏ, chị em Cổ Sát và Sẩn Sát đã tìm được nhau, nên mọi chuyện có thể xem là kết thúc. Thật ra, trên đời không có ma quỷ, những gì cô nhìn thấy chỉ là ảo giác do một loại nấm mọc ở thôn Xương Lê gây nên mà thôi.
Thiên Nhuận sau đó cũng được Kiển Phi đưa đến bệnh viện điều trị, phẫu thuật cho khỏi bệnh. Mọi chuyện vốn tưởng đã yên bình, nhưng vào giây phút Kiển Phi không ngờ nhất, Thiên Nhuận đã từ từ đeo chiếc mặt nạ Đại Tế Ti lên mặt mình. Câu chuyện về trống chị hai cũng bất ngờ kết thúc tại đây.