Và nếu bạn chưa biết thì thương hiệu Assassin's Creed đã phải lên voi xuống chó suốt 15 năm kể từ khi phần một được phát hành. Ban đầu, mỗi phần game đều cố gắng nâng cao cơ chế cốt lõi của lối chơi sát thủ. Nhưng bắt đầu từ phần Assassin’s Creed Origins, công thức làm nên thành công của tựa game này đã bị thay đổi hoàn toàn.
Origins trở thành một game thế giới mở, có nhiều điểm tương đồng với tựa game Far Cry hơn là các game Assassin's Creed khác. Hai phần tiếp theo trong loạt series, Odyssey và Valhalla, cũng được Ubisoft tiếp tục xây dựng dựa trên cơ chế đó. Rồi đến Assassin's Creed Valhalla, người chơi đánh giá nó mang đến cảm giác như cuộc chiến của hội Assassin đã đạt đến đỉnh điểm.
Tuy nhiên đồng thời, nó cũng làm người chơi cảm thấy như bị mất đi một thứ gì đó quan trọng. Để mà nói thì, phần game này không còn cho chúng ta cảm giác vào vai sát thủ nữa mà, thay vào đó, ta lại trở thành một chiến binh chỉ biết đâm đầu vào đánh nhau thừa sống thiếu chết.
Ubisoft cũng biết điều đó, thế nên để không phụ lòng người hâm mộ, họ đã tìm cách đưa con cưng của mình trở về cội nguồn của nó với tựa đề Assassin's Creed Mirage. Thay vì là thế giới mở rộng lớn, Mirage diễn ra ở một địa điểm duy nhất, Baghdad vào năm 861.
Nó rũ bỏ phong cách di chuyển tự do để chuyển sang tập trung tìm hiểu nội dung, và trải nghiệm cốt truyện theo dạng tuyến tính về thành phố Baghdad nhộn nhịp. Trong khi Assassin's Creed Mirage vẫn sở hữu đồ họa chân thật cùng cơ chế chiến đấu đẹp mắt hơn các phần trước đó, thì khả năng tàng hình của một Assassin lại trở thành tâm điểm chú ý của toàn thể anh em game thủ lẫn giới phê bình.
Phần lớn, Mirage đã đạt được mục đích khi khơi gợi cho mọi người nhớ lại con đường trở thành sát thủ chuyên nghiệp. Đồng thời ở một khía cạnh nào đó, nó cũng cho Mọt thấy lý do tại sao Ubisoft lại quyết định làm phần game này theo một hướng mới hoàn toàn khác với 3 phần trước.