Tiếp nối câu chuyện trong Pocket Mirror, từ biệt Fleta và Egliette, cô gái bé nhỏ của chúng rơi xuống một vùng đất phủ đầy những đóa hoa màu tím và lạc vào mê cung của những chiếc gương. Tại đó, em chạm mặt một cô gái điên loạn mắt hai màu chui ra từ trong một chiếc gương, có lẽ cô gái này chính là “cô gái xấu xa” mà Fleta đã đổ lỗi trong vở kịch của cậu trai kỳ lạ. Cô gái điên đó nhìn chằm chằm em, nở nụ cười méo mó và cầm kéo bắt đầu truy đuổi cho đến khi em ngất vì kiệt sức.
Em mở mắt và nhìn thấy một cô gái trông có vẻ dịu dàng đang đứng trước mặt mình. Cô ấy tự giới thiệu mình tên là Harpae, bằng một thái độ cực kỳ dịu dàng, cô cố gắng trấn an em vẫn còn đang sợ hãi vì cuộc rượt đuổi vừa rồi, thậm chí còn hiếu khách đến mức mời em vào nhà của mình nghỉ ngơi.
Trái với căn nhà búp bê đầy bánh kẹo của Fleta, nhà của Harpae lại khá ấm cúng với rất nhiều những quyển sách khác nhau. Cô bé của chúng ta đã có một khoảng thời gian khá thoải mái bên cạnh Harpae, thậm chí, em còn được tặng một chiếc áo choàng đỏ và tỏ ra rất thích món quà này.
Sau khi trò chuyện được một lúc, Harpae nói rằng mình sẽ đi pha thêm trà và bảo em hãy chờ cô ở đây. Nhưng dù đã chờ được một thời gian dài, em vẫn chưa thấy Harpae quay lại, đúng lúc này, tiếng đổ vỡ ở bên ngoài đã thu hút sự chú ý của cô gái bé nhỏ, dù biết mình không nên đi lung tung trong nhà người khác, nhưng vì lo cho Harpae, em vẫn hạ quyết tâm bước ra ngoài kiểm tra.
Cô bé đang cố thuyết phục Harpae ra ngoài với mình |
Lạc lõng bên trong căn nhà rộng lớn, cô gái bé nhỏ sẽ thường xuyên nghe thấy tiếng một người đàn ông trách mắng con gái của mình, tìm được một bức tranh gia đình 4 người, với gương mặt cô con gái đã bị bôi đen, và bắt gặp những bóng hình vô cùng kỳ lạ. Nếu kiên trì vượt qua tất cả những chuyện quái dị đó, em sẽ tìm thấy Harpae đang đứng ở hành lang.
Cô thấy em thì hỏi em có bị thương không, và dặn không được tự ý đi bên trong căn nhà, vì nó đã xuống cấp, hoặc cũng có thể vì một lí do khác mà cô ấy không tiện tiết lộ. Harpae sau đó nói rằng trời đã khuya rồi kéo cô bé vào phòng để nghỉ ngơi, chăm sóc em chẳng khác gì một người mẹ mẫu mực. Bất chợt, cô nhìn thấy cúc áo của em bị mất và đề nghị xuống lấy một cái cúc khác sửa áo giúp.
Có kinh nghiệm từ lúc trước, lần này, cô gái bé nhỏ của chúng ta đã đi theo Harpae. Không chỉ sửa lại cúc áo, cô còn giúp cô bé chải tóc với một thái độ hồi tưởng vô cùng kỳ lạ, tựa như cả hai đã từng quen từ trước vậy. Cứ sau một lần chải, thái độ Harpae lại dần thay đổi, cuối cùng, cô ấy giữ chặt lấy đầu em, hơi vặn nhẹ qua một bên. Và ta có bad ending của Harpae - Blindness - Mù lòa.
Quay ngược lại dòng thời gian, nếu cô gái nhỏ không đi theo Harpae, em sẽ tìm được một tấm gương được giấu phía sau căn phòng và thấy hình ảnh một cô gái giống hệt mình nhưng tóc và quần áo tối màu hơn hiện ra trong gương.
Enjel sẽ xuất hiện trong chiếc gương nếu cô bé tìm thấy căn phòng bí mật |
“Tớ chờ cậu lâu lắm rồi đó, Enjel.” Cô gái trong gương mỉm cười thân thiết, gọi em là Enjel và cũng tự nhận mình cũng là Enjel trước sự ngỡ ngàng của em. Sau đó bảo em và cô ấy có mối liên kết với nhau, nếu cần, em cứ gõ vào gương 3 cái, cô ấy sẽ xuất hiện.
Enjel biến mất, để lại cô bé vẫn chưa hiểu chuyện gì. Mọi thứ rối như một mớ bồng bông vậy. Cô bé hỏi, chẳng lẽ tên mình là Enjel thật ư? Lúc này Harpae cũng vừa về đến, cô hỏi cô bé đã đi đâu, em nói thật rằng mình đã gặp Enjel ở một tấm gương bên trong căn phòng, nhưng khi định chỉ chỗ căn phòng đó cho Harpae thì cô bé nhận ra, cánh cửa ấy đã biến mất không một dấu vết.
Dường như có gì đó trong Harpae đã thay đổi, cô cắt ngang cuộc trò chuyện lại và khuyên rằng, em không nên tin tưởng bất kỳ ai ngoài chính bản thân, rồi yêu cầu được dẫn cô bé đến một nơi an toàn hơn. Nhưng khi vừa ra khỏi cửa, cô gái bé nhỏ đã chẳng còn nhìn thấy Harpae, thay vào đó, em bị buộc tham gia vào buổi tiệc của những bộ váy và phải tìm kiếm hung thủ đang sát hại mọi người trong dạ hội.
Chỉ khi hoàn thành hết thảy mọi việc, cô bé của chúng ta mới tìm thấy Harpae đang ngồi khóc trong một căn phòng cũ kỹ. Harpae cố tỏ ra mình ổn, lảng sang chuyện khác và mời em về phòng mình nghỉ ngơi vì trời lúc này đã tối. Cả hai cùng bước vào thang máy để lên phòng của Harpae, nhưng khi thang máy vừa đến nơi thì nó bỗng xảy ra sự cố rơi xuống một tầng nào đó và không thể sửa được.
Vài giây trước khi thang máy xảy ra sự cố |
Lo lắng cả hai sẽ bị kẹt mãi mãi ở nơi này, cô bé đề nghị cả hai nên ra ngoài tìm xem có thứ gì giúp họ sửa thang máy không, nhưng Harpae từ chối và tỏ ra sợ hãi căn phòng tăm tối trước mặt. Lần đầu tiên kể từ khi gặp mặt, cô bé cãi lời Harpae và quả quyết đi ra ngoài, điều này làm cô gái vốn dịu dàng thay đổi thái độ, bắt đầu có những cử chỉ ép buộc nhưng không đến mức quá đáng. Mặc kệ thái độ khó hiểu của Harpae, cô gái bé nhỏ vẫn cố khuyên nhủ cô ra ngoài cùng mình, tuy nhiên, Harpae đã từ chối và trốn vào thang máy, buộc cô gái nhỏ phải bước một mình trong màn căn phòng ọp ẹp.
Đi sâu vào bên trong và trải qua nhiều chuyện khó hiểu, cô bé gặp lại cậu trai kỳ lạ và được cậu ta cho xem một vở kịch thú vị, kể về việc Harpae đã hứa sẽ bảo vệ một cô gái nào đó. Rằng cô đã tự mình bước trên chuyến trình để bảo vệ thứ quan trọng nhất của bản thân và đấu tranh cho một thứ không thuộc về mình, chẳng hạn, trở thành thành viên trong một gia đình.
Một màn trình diễn vốn phải hoàn hảo, Harpae làm tròn vai một đứa con ngoan mà bất kỳ bậc phụ huynh nào mong muốn, nhưng, chính cái sự hoàn hảo ấy lại khiến các thành viên của gia đình nghi ngờ. Người mẹ bảo, mày không phải con gái của tao. Người anh nói, mày không phải em gái của tao. Và cuối cùng, người bố mỉa mai, mày không phải con tao. Tất cả, dần dần, nhấn chìm Harpae trong đau đớn và tuyệt vọng, cô không biết mình đã sai ở đâu, thất bại chỗ nào, nhưng cô biết, những gì họ nói đều là sự thật.
Vở kịch kết thúc và cậu trai kỳ lạ lại biến mất. Cô gái nhỏ lặng người tại chỗ, dù không hiểu chuyện gì, nhưng em biết mình phải tìm Harpae. Em quay trở lại lối cũ, thang máy giờ đây đã được sửa. Nó đưa em lên phòng của Harpae. Cô ấy đang nằm trên chiếc giường dưới ánh trăng, xin lỗi em vì những gì mình đã làm, vì đã quát nạt và ép buộc em. Cảm giác đau đớn chảy trong tim, em ngồi xuống cạnh giường, khoác chiếc áo đỏ Harpae tặng mình lên người cô gái và nhẹ nhàng xin lỗi vì đã làm cô tổn thương.
Lời từ biệt cuối cùng của Harpae |
Và rồi, Harpae tan vỡ dưới ánh trăng, để lại cho cô gái nhỏ một chiếc lược khắc chữ “O” trên thân. Trước khi đi, cô đã tiết lộ với em rằng, cô gái điên cầm kéo truy đuổi em lúc đầu tên là Lisette, và cô ta là lý do mà Harpae tồn tại. Đồng thời cảnh báo, em tốt nhất nên cẩn thận với cô gái đó, vì thứ cô ta muốn không chỉ đơn giản là mạng sống của em.
Từ biệt Harpae, cô gái nhỏ của chúng ta mang theo cảm giác day dứt trong tim, đi theo những mảnh kính vỡ, leo lên một con thuyền băng qua dòng sông đen và đến được một nơi trong giống rạp xiếc bị bỏ hoang. Sau một hồi lang thang cùng với quả bí ngô biết nói mình gặp trên đường, cô bé đã bị nó lừa và vô tình rơi xuống một căn phòng cũ kỹ.
Em tìm thấy rất nhiều bức ảnh về một cô bé ở nơi này, nhưng thái độ của cô bé trong ảnh lúc nào cũng khác nhau. Khi thì đỏng đảnh gào khóc, lúc lại ngoan ngoãn và cư xử hệt như một quý cô, có lúc lại chỉ im lặng ngồi đọc sách, nhưng đặc biệt ở chỗ là những hành động đó của cô bé đều diễn ra trong cùng một ngày. Điều này khiến người bố của cô bé đã ghi lại phía sau tấm ảnh rằng, ông bàng hoàng tới nỗi không còn nhận ra đó là con gái mình nữa.
Và sau đó, không biết vì mệt hay do thế lực nào đó thao túng, cô bé chìm vào giấc ngủ, bóng đèn vụt tắt. Đến khi tỉnh lại, em nhìn thấy mình đã ở trong một căn phòng sang trọng, với những tấm gương phủ đầy hoa hồng vàng. Em đi đến, gõ vào tấm kính, Enjel xuất hiện và cả hai cùng nói về Harpae.
Cuộc trò chuyện với Enjel trước khi Lisette xuất hiện |
Nhưng câu chuyện đã không đi đến đâu vì lúc này, cô gái điên cầm kéo tên Lisette đột ngột xuất hiện sau lưng cô bé và lao vào tấn công em.
Cô gái nhỏ tỉnh dậy với cơ thể bị trói ở ghế, cách cô một chiếc bàn dài là Lisette đang cầm kéo. Ả ta cầm cây kéo sắc nhọn, từ từ tiến đến gần cô bé. Nhưng trước khi kết liễu em, Lisette đề nghị em trao cho mình chiếc gương bỏ túi và hứa sẽ cho cô bé thứ em cần, nhưng bị từ chối. Lisette đã kéo tấm rèm lên, để lộ Enjel đang bị giam giữ bên trong tấm gương vỡ và muốn dùng cô ta để uy hiếp em. Nhưng được một lúc, vì cảm thấy quả phiền chán với sự nhiều lời và khuyên can của Enjel, Lisette đã quay lại, và…
Chiếc gương chứa Enjel vỡ toang, Lisette quay lại nhìn cô gái nhỏ và hỏi tại sao em lại biết tên của ả. Em thành thật bảo rằng, chính Harpae là người đã tiết lộ nó, Lisette bỗng khựng lại, dường như ả ta khá mất hứng với câu trả lời này, vậy nên chỉ bỏ lại một câu nhàm chán rồi bỏ đi.
Cô gái nhỏ sau đó cũng cởi được dây trói, chạy đến chiếc gương của Enjel và nhảy qua đó, đến được một cái hố sâu hút. Em lấy hết can đảm, bắt đầu nắm lấy sợi dây thừng rồi từ từ trèo xuống dưới vì giờ em chẳng còn nơi nào để đi. Nhưng đến giữa chừng, sợi dây lại bị một thứ gì đó cắt đứt, và em rơi thẳng xuống dưới.
Sợi dây dẫn xuống hố sâu đầy nguy hiểm |
May thay, bên dưới cái hố là một hồ nước nên cô bé của chúng ta không xây xát gì. Em từ từ bơi vào bờ và nhìn thấy một cầu thang xoắn ốc khổng lồ. Đi theo cầu thang lên trên, em bàng hoàng khi nhìn thấy Lisette đang bị nhốt trong một cái lồng.
Và rồi, cô gái nhỏ của chúng ta bỗng biến thành Lisette, rất nhiều “em” khác bỗng xuất hiện bao vây cô bé, buộc em phải bỏ chạy ra khỏi đó trong tiếng gào thét và cười cợt điên cuồng của Lisette. Bóng tối bao bọc em, giúp em trở lại bình thường, dẫn lối cho cô bé đi qua rất nhiều căn phòng, gặp được rất nhiều Lisette và ở cuối con đường là một rạp xiếc. Cậu trai kỳ lạ lại xuất hiện, và như thường lệ, cậu ta tiếp tục mang đến cho cô bé một câu chuyện thú vị, với nhân vật chính là Lisette.
Đây là một vở kịch không thoại, cho biết rằng, Lisette từng là một cô bé đau khổ muốn được cứu rỗi, nhưng rồi ả trở thành trò mua vui ở một rạp xiếc, thân thể bị xé rời, bị cười nhạo và tất cả sự tra tấn ấy đã biến Lisette thành một kẻ điên cuồng sát, mà mục tiêu không ai khác chính là người đã gây ra mọi đau khổ đó - Cô gái nhỏ của chúng ta.
Cây kéo xé tan hình ảnh cậu trai kỳ lạ, Lisette như phát điên bỗng nhiên xuất hiện với cây kéo trên tay, ả ta lao đến tấn công, và cô bé của chúng ta đã không né tránh đòn tấn công chí mạng đó. Thay vào đó, cô bé lại thốt lên tiếng xin lỗi đầy dịu dàng.
Lisetta hoảng loạn trước lời xin lỗi bất ngờ |
Lisette lùi lại trước lời xin lỗi đột ngột của em. Như hoảng loạn, ả ta bỏ chạy khỏi đó, để cô bé nằm lại một mình. Sau khi Lisette rời đi, vết thương của em bỗng chốc lành lại. Trong sự khó hiểu, cô bé vội vã chạy theo Lisette, rồi bị những phân thân khác của ả ta truy đuổi.
Lao vào trong bóng tối, cô gái nhỏ nhận ra không ai đuổi theo mình nữa, nhưng trước mặt cô lại hiện ra dòng chữ: “Giúp tôi?” - “Giúp” hay “Không”. Với tính cách tốt mình của mình, em đã chọn có, rồi bị những sợi xích chẳng biết từ đâu xuất hiện quấn quanh cơ thể, treo lên giữa cái hố hình thập tự giá.
Hai đôi mắt khổng lồ của Lisette xuất hiện trên tường, chúng nhìn chằm chằm em, rồi kéo em vào rất nhiều cảnh tượng kỳ lạ. Để rồi khi trải qua tất cả, cô gái nhỏ sẽ đến được một lễ đường rải đầy hoa hồng trắng, nơi đặt quan tài của một người có gương mặt trông giống hệt em, xinh đẹp và yên bình.
Bất chợt, chiếc quan tài đóng lại, và hoa hồng trắng dần được nhuộm đỏ, khung cảnh xung quanh tan vỡ, đến khi nhìn lại, cô bé nhận ra, mình đã đứng trên tay Lisette khổng lồ từ bao giờ, bóp nát em.
Lisette khổng lồ xuất hiện |
Sau đó, cô gái nhỏ tỉnh dậy trong mê cung của những chiếc gương màu xanh, những tra tấn vừa rồi có thể đã bóp nát tâm trí em, nhưng khao khát tìm về bản ngã đã thôi thúc cô gái nhỏ băng qua nó. Em sau đó sẽ đến được nơi Lisette đang bị trói buộc bởi những sợi xích. Nhìn thấy em xuất hiện, Lisette bỗng cất tiếng hỏi:
Nhưng dù Lisette có gây gắt thế nào, đã từng tồi tệ ra sao, cô gái nhỏ của chúng ta vẫn sẽ dịu dàng mỉm cười, cố gắng thấu hiểu và xin lỗi Lisette vì đã từng làm tổn thương ả ta trong quá khứ. Cuối cùng, như chấp nhận lời xin lỗi của em, Lisette tan vỡ thành nhiều mảnh, để lộ một vết nứt dẫn đến ánh sáng ở sau lưng ả.
Đuổi theo ánh sáng, cô gái nhỏ sẽ tìm thấy Lisette thật sự đang nằm trên một ngọn đồi được xây bằng những nấm mồ, gần kề với mặt trăng.
Trong vòng tay của cô gái, Lisette cuối cùng cũng được an nghỉ, cô ta nhắm mắt lại dưới ánh trăng dịu dàng và hoàn toàn ngủ say, để lại một chiếc kéo được khắc chữ “L” cho cô gái nhỏ như một món quà tạm biệt.
Theo dõi Mọt Game để không bỏ lỡ những bài viết hay về game nhé~