Riêng với tựa game này tui sẽ phải dành hẳn một bài riêng để nói về độ tởm của nó mà thôi. Nếu anh em Mọt Game hỏi tui rằng trong Harvester cái gì tởm nhất, chân thành mà nói đó sẽ là một câu hỏi cực kì khó vì CÁI GÌ của nó cũng tởm ở một cái "lé vồ" thượng thừa!
Harvester được phát hành năm 1996 và là một game point and click phong cách cổ điển nhất. Bạn sẽ vào vai Steve, một anh trai đột nhiên tỉnh lại trong cái thị trấn quái đản tên Harvest vào năm 1953 và phát hiện ra mình đã hoàn toàn mất trí nhớ. Steve không hề có chút ấn tượng nào về những người tự xưng là gia đình cũng như mối liên hệ của anh với thị trấn Harvest này, nhưng ác nghiệt thay bản thân anh lại không thể nhớ được mình là ai và tất cả cư dân kì quái tại nơi đó đều cho rằng Steve đang giả vờ mất trí để từ chối cuộc hôn nhân sắp tới của mình. Nói tới đây thì chắc hẳn ai cũng đã đoán được nhiệm vụ của chúng ta trong game sẽ là tìm hiểu chân tướng sự thật chuyện gì đang xảy ra. Kiểu mở đầu không mấy xa lạ cho thể loại game kinh dị bí ẩn, thế mà một khi anh em đích thân mở game lên chơi thì sẽ hiểu cảm giác của tui.
Chân dung anh giai Steve đáng thương
Cái sự tởm đầu tiên đến từ chính đồ họa. Ra đời năm 1996 nên hiển nhiên không thể nào so sánh với công nghệ ngày nay, cơ mà cái gì cũng có giá trị của nó, bản thân tui cảm thấy Harvester trở nên ghê rợn hơn một phần chính bởi kiểu hình ảnh chất lượng thấp như vậy. Game sử dụng những đoạn phim quay người thật trong cutscene của mình đồng thời dùng chính hình tượng diễn viên để thiết kế nhân vật. Cảnh vật xung quanh dùng kiểu đồ họa 2D nhưng trông vẫn khá là chân thực, còn màu sắc của game lại hơi nhòa nhạt rất gợi nhớ đến những bộ phim trên băng VHS cũ.
Thẩm mỹ kiểu gì mà treo bức tranh thế kia?
Thú vị hơn nữa là Harvester lại đầu tư luôn mảng lồng tiếng cho lời thoại nhân vật càng khiến chúng ta có cảm giác đang xem một bộ phim thực thụ nhiều hơn là chơi game. Sự hoài cổ một cách cố tình đó phần nào làm người chơi giống như hòa vào không khí của câu chuyện, như thể chính chúng ta đã bị xuyên không về xã hội Mỹ những năm 50-60 - thời kì mà sự mục ruỗng băng hoại của con người bị che lấp dưới lớp vỏ vật chất hòa nhoáng. Mà cũng chính bởi tui đã quá ỷ y khi nhìn kiểu đồ họa "rởm" ấy mà đến lúc thực sự bước vào những cảnh máu me chém giết, tui đã bị sốc.
Tui quên cảnh báo đừng ăn gì trước khi chơi game nhé
Phải. Nó là gore anh em à, cái sự tởm thứ hai đó. Đừng bị 1-2 tiếng chơi đầu tiên đánh lừa bởi kiểu đi loanh quanh hỏi linh tinh nghe tụi dân cư trong cái thị trấn Harvest đó nói lảm nhảm mà tưởng bở, đến khi đã thực sự vào guồng thì khắp nơi sẽ toàn là nội tạng máu me. Để diễn tả đúng cảm giác về gore của Harvester thì cả nhà hãy nhớ lại những bộ phim slasher chém giết cũ cũ: máu tràn bờ đê, máu tươi khắp một miền quê. Chính xác là như vậy!!! Và tui nghĩ cái từ tởm là đúng nhất cho cái kiểu máu me be bét này, vì 100% bạn sẽ không cảm thấy kinh sợ quá nhiều mà thay vào đó chính là sự buồn nôn lợm lợm ở cổ họng. Chưa hết, chém giết đơn thuần cũng còn kém lắm, Harvester hân hạnh đem tới cho anh em sự góp mặt của vài gương mặt danh dự như một cái cây ăn thịt khổng lồ, mấy sinh vật ngoài hành tinh, vài gã giết người biến thái... coi như đủ món ăn chơi cho thể loại kinh dị cổ điển rồi hen! Mà tui xin nhắc lại lần nữa, chúng nó dùng hình ảnh diễn viên 100% nên anh em cứ cấp số nhân độ ghê tởm lên nhé.
Ngon như si rô dâu mấy ông ạ !
Cuối cùng, yếu tố quyết định khiến Harvester trở thành một trong những tựa game bị tranh cãi chỉ trích nhiều nhất, chính bởi cốt truyện vặn xoắn có phần bệnh hoạn đến rùng mình. Thị trấn Harvest ban đầu chỉ hơi kì quái nhưng càng đào sâu vào, ta sẽ thấy mỗi con người nơi đấy đều cất giữ những bí mật gớm ghiếc. Những đứa trẻ hỗn hào si mê chương trình truyền hình đầy bạo lực, những bà mẹ luôn tỏ vẻ đoan trang chính chuyên nhưng kì thực che giấu tâm hồn mục ruỗng và dục vọng đáng tởm, những ông bố hoặc bất lực hoặc rình rập xem trộm phòng con gái mình mỗi ngày... mà đó chỉ là trong nội bộ gia đình thôi ấy. Bên ngoài xã hội lại càng nhiều hơn những nhân tố tâm thần hơn thế nữa: trường học với những bà cô lăm đập nát sọ học sinh, giáo hội gì đó mỗi năm đều tổ chức lễ tắm máu, lão cảnh sát béo ị thản nhiên ăn và ăn dù án mạng có xảy ra ngay trước mắt...
Chơi cái game này thực sự cho tui cảm giác mọi chuẩn mực đạo đức sơ đẳng nhất đều đang bị thách thức, mà kì thực khi bị bao quanh bởi toàn những thứ điên khùng như thế, dần dà tui thấy như mình cũng bị điên theo. Thử tưởng tượng coi khi đồng chí mở cửa bước vào một căn nhà và đập vô mắt là cảnh ba đứa con trai đang bâu quanh ăn thịt mẹ mình, trong lúc bà mẹ đó vẫn thốt lên những lời hoa mỹ kiểu "Tình mẹ bao la như biển thái bình..." (cái này tui chém gió đó, nhưng nghĩa cũng tương tương vậy thôi) thì anh em có bình thường nổi không? Chơi đến gần cuối anh em Mọt Game sẽ hiểu lí do vì sao cái thị trấn này nó lại điên tới như vậy, nhưng có biết được chân tướng đi nữa thì kết cục dành cho chúng ta cũng không có khả quan mấy đâu.
Bá đạo hơn Mortal Kombat...
Không phải tự nhiên mà Harvester lại đem tới nhiều ý kiến trái chiều đến như vậy. Có người coi nó là kinh điển cho dòng game kinh dị máu me, là sự sáng tạo và đi trước thời đại; cùng lúc đó tựa game này khi ra mắt tại châu Âu đã bị cắt bớt những cảnh ăn thịt người và thậm chí đã bị cấm luôn tại Đức (mà anh em cũng biết dân Đức hardcore ra sao rồi ha). Game mới đây đã được up lại trên GOG.com (cho hệ PC và Mac) cũng như được đưa lên Steam (cho PC và Linux) nên anh em Mọt Game nếu có nhã hứng, cứ down thử về rồi tự thân trải nghiệm.
Hôm nay tui sẽ dừng phần 2 lại ở Havester. Định lực của tui có hạn nên trước khi viết tiếp phần 3 với những game tởm khác, tui cần phải tự vấn lại bản thân cái đã. Hẹn các anh em ở kì sau!