Trước khi chơi tựa game Spider-Man vừa ra mắt này, người viết thực ra cũng không phải là một fan của anh chàng Nhện cả trên comic lẫn phim, cũng như vốn hiểu biết về vũ trụ Marvel chỉ gói gọn trong vài bộ phim điện ảnh là hết.
Thành ra khi thấy bà con suốt ngày cứ bảo Spider-Man là siêu anh hùng kém may mắn nhất – hay như từ thuần Việt là “Nhện nhọ” thì tôi cũng không hiểu lắm, nhưng sau vài tiếng chơi game thì cuối cùng tôi cũng nhận ra một điều, đó là nếu có làm siêu anh hùng thì không bao giờ nên chọn Spider-Man.
Lưu ý: Phần sau đây sẽ "spoiler" một phần của cốt truyện nên bạn cần xác định rõ trước khi xem tiếp.
Một anh chàng may mắn đã được Insomniac đưa lời cầu hôn của mình vào Spider-Man, vài tuần sau khi game ra mắt, bạn gái bỏ đi mãi mãi cùng với anh trai anh ta và không hẹn ngày về.
Trong game thì ngoài việc làm một siêu anh hùng bảo vệ (thực ra là làm cu-li sai vặt quốc dân) ở thành phố New York, thì Spider-Man cũng có thân phận khác là Peter Parker – một anh chàng hoàn toàn bình thường đang làm nghiên cứu sinh tại một phòng nghiên cứu nhờ quỹ tài trợ, sống trong một nhà trọ tồi tàn ở góc thành phố, nghèo một cách kiết xác không một xu dính túi nhưng may mắn là vẫn còn có bạn gái.
Cái sự nghèo của Peter Parker nó thực sự có thể đi vào sử sách và trở thành huyền thoại, người viết chưa từng chơi một game về đề tài siêu anh hùng nào mà thể loại nhân vật chính vận khí rắm thối như Spider-Man. Hãy thử tưởng tượng bạn đang treo ngược trên tòa nhà ngắm nhìn thành phố, thì bỗng nhiên điện thoại đổ chuông của chủ nhà báo đã đến hạn trả nợ, dì May bảo còn tiền không về nhà ăn tối cùng hoặc là giáo sư ở chỗ làm chửi bới khi vừa trốn việc… nó không có chút gì gọi là tư cách của một siêu anh hùng cả.
Nhà bị siết
Khác với những siêu anh hùng giàu nứt đố đổ vách như Iron Man, Batman, Black Panther… thì Spider-Man chính xác là một thằng nô tỳ không công tại thành phố New York. Thực sự là người viết chưa từng thấy một siêu anh hùng nào (ở đây nên dùng từ bần tiện) như Spider-Man, thanh niên này ngoài việc nghèo kiết xác không có một xu dính túi, thì còn rất được ưa chuộng khi dân chúng New York cần người sai vặt.
Thành phố New York là nơi vô cùng không đáng sống khi cứ 1 mét vuông là có 5 thằng tội phạm, lũ ác nhân phá hoại ngày này qua tháng khác và cảnh sát chỉ xuất hiện sau khi Spider-Man đã làm hết mọi thứ. Công việc thường nhật (side-quest) của thanh niên Nhện bao gồm: thu thập mẫu khí thải, theo dấu một thằng cha ngoại tình, chụp ảnh dạo và quá đáng hơn nữa là đi thông cống. Tất cả mọi thứ này đều là phục vụ không công và người dân ở thành phố có cái mọe gì cũng sẽ gọi Nhện, về cơ bản là hầu hết quỹ thời gian của Spider-Man xoay quanh làm slave và vật lộn với đói nghèo – khá nhục nếu xét theo định nghĩa siêu anh hùng.
Anh hùng móc rác
Nhưng đỉnh điểm nhất của sự hãm đé của Spider-Man nằm ở phần sau của trò chơi,Motgame sẽ không spoil ra nhiều nên chỉ tóm tắt thế này thôi: Vào một ngày đẹp trời như bao ngày, Peter Parker đến phòng thí nghiệm nơi mình làm việc và nhận ra rằng nó bị đóng cửa do hết quỹ đầu tư, ngắn gọi hơn là Nhện đã bị thất nghiệp.
Mọi việc chưa dừng lại ở đây, cũng trong ngày hôm đó khi Peter Parker đi về nhà thì “cũng” chợt nhận ra căn phòng mình đang thuê bị niêm phong vì lý do nợ tiền nhà (thật luôn bích?), đồ đạc của thanh niên bị vứt hết ra ngoài trong đó có cả tài liệu chế tạo vũ khí. Để tìm lại chúng, Peter Parker phải gọi cho dịch vụ tiêu hủy chất thải thành phố để tìm xem cái xe rác đã lấy đồ của mình đang chuyển tới đâu.
Đoạn tiếp theo mới gọi là bách nhục, khi Peter Parker lên đồ Spider-Man và dùng siêu năng lực của mình để… đi bới rác, ở đây là bới rác theo đúng nghĩa đen khi anh chàng bắn tơ moi từng cái túi rác mà đi tìm đồ thất lạc – khi chơi tới đoạn này người viết cũng cảm thấy nhục thay cho thanh niên này, siêu anh hùng phải đi móc rác thì chắc cả vũ trụ này chỉ có một mà thôi.
Anh hùng không nhà
Và bạn nghĩ mọi thứ như vậy là đã kết thúc hả, chưa đâu nhé vì sau khi lấy đồ xong thì Spider-Man nhận ra một vấn đề nữa là ô kìa mình hiện giờ không có chỗ ngủ (nhà bị niêm phong mọe nó rồi còn đâu). Sau khi đấu tranh tư tưởng một hồi thì thanh niên quyết định sang chỗ bạn gái ở nhờ, nhưng khổ cái là lúc đó cô ấy lại đang làm việc nên không tiện. Trong bước đường cùng và trong cái lạnh teo ch*m của New York, Spider-Man đành phải tới trại tế bần mà dì May đang làm việc để tá túc…
Cái kết của câu chuyện bi kịch mang nặng mùi ngu này khép lại với 3 trăm đô dì May viện trợ cho thằng cháu vô dụng của mình, tuy Peter Parker vẫn thổ ra câu xạo nhìn thường thấy là: “ôi ngại nhắm cháu không lấy đâu”, nhưng sau khi chợt nhận ra mình đang là một thằng vô gia cư thất nghiệp thì cũng đành phải ngửa tay ra mà thôi. Nếu bạn đã chơi tới khúc này thì hẳn bạn cũng thấy thanh niên này thực sự quá nhục, nên tính việc tự sát chứ không nên làm siêu anh hùng.
Cháu không lấy được... yeah đúng rồi đó b1tch
Về cơ bản thì Spider-Man trong game mô tả chính xác một thằng cha vô dụng, hội tụ cả 3 không là: không tiền, không nhà và không người nhờ vả. Xét thực tế ra thì đúng là chỉ có điên mới đâm đầu vào một người như vậy, hãy thử tưởng tượng bạn gái của Spider-Man không biết thân phận của anh ta, thì 100% là sớm muộn gì cũng bỏ của chạy lấy người, khi mà thằng bạn trai của mình đã không nghề ngỗng không tiền lại còn suốt ngày lông bông ngoài đường như vậy.
Thế nên nếu được lựa chọn làm siêu anh hùng, hãy chọn nhân vật nào đó có tiền hoặc ít nhất là được bảo đảm về tài chính ấy, bạn sẽ không muốn mình bị đuổi khỏi nhà, đi móc rác và vào trại tế bần ở như Spider-Man chứ phải không nào.