Mới đây, các mô phỏng số về sự biến dạng của mặt trăng Titan đã minh chứng rõ hơn về sự tồn tại của một đại dương lâu đời bên trong, với nhiều nước, ít amoniac và có thể là có sự sống đã trải qua nhiều giai đoạn tiến hóa.
Titan là vệ tinh lớn nhất của Sao Thổ, nơi các hình ảnh từ tàu Cassini của NASA đã cho thấy một cảnh quan rất giống Trái Đất với hồ, sông, núi... dưới lớp khí quyển dày. NASA đã lâu đã so sánh Titan như một Trái Đất thứ hai vì cảnh quan và dấu hiệu về sự sống.
Nghiên cứu mới do TS Sander Goossens từ Trung tâm Chuyến bay Không gian Goddard của NASA dẫn đầu đã củng cố niềm tin đó. Họ đã phân tích dữ liệu từ Cassini trước khi kết thúc nhiệm vụ vào năm 2017, một cú lao mình được NASA điều chỉnh để tránh ô nhiễm Titan và Enceladus.
Từ các phép đo radar chính xác, các nhà khoa học đã tính toán biến thiên vận tốc của Cassini khi bay qua Titan và sự thay đổi trọng lực cũng như biến dạng của Titan theo thời gian. Họ đã nghiên cứu tác động của thủy triều lên Titan tại từng vị trí trên quỹ đạo của tàu vũ trụ và kết luận rằng độ biến dạng nhỏ hơn so với dự kiến ban đầu.
Các mô phỏng số so sánh sự biến dạng này với các cấu trúc bên trong khác nhau, cho thấy khả năng cao rằng bên trong Titan có một đại dương chứa nước và một lượng nhỏ amoniac, theo bài báo trên Sci-News.
Đại dương dưới lòng đất có thể giúp vận chuyển vật chất hữu cơ từ lõi của mặt trăng lên bề mặt. Đối với Titan, lớp băng dày giữa đại dương và lõi đã được cho là nguyên nhân gây khó khăn cho quá trình này.Tuy nhiên, nghiên cứu mới của Tiến sĩ Goossens và đồng nghiệp đã tiết lộ rằng tầng băng có thể mỏng hơn so với những suy nghĩ trước đó, làm cho việc trao đổi chất liệu giữa đá và đại dương trở nên hợp lý hơn.
Theo Tiến sĩ Goossens, các phân tử hữu cơ mà quá trình này tạo ra được coi là yếu tố quan trọng cho sự xuất hiện của sự sống. Những kết quả vừa được công bố trên tạp chí Nature Astronomy mang lại hy vọng mới cho các nhiệm vụ khám phá Titan mà NASA đang tích cực lên kế hoạch.