Trong những năm gần đây, các tựa game đang dần thoát khỏi cái bóng giải trí thông thường và bắt đầu lồng ghép trong đó những câu chuyện, những ý nghĩa nhân văn không thua kém gì các bộ môn nghệ thuật khác. Thể loại game mobile cũng không ngoại lệ. Thể loại này đang dần xuất hiện các tựa game với lối chơi đơn giản, nhưng lại thể hiện được những bất cập, những vấn đề nhức nhối trong xã hội ngày nay và Missing là một trong số những tựa game như thế.
Trong những năm gần đây, nạn bắt cóc và buôn bán người, đặc biệt là phụ nữ và bé gái đang ngày càng trở nên phổ biến. Không thiếu những trường hợp mất tích mà chính cả những người thân cũng không hề hay biết tí thông tin gì, chỉ nghĩ là họ đi lạc hay đi chơi xa với bạn thôi. Trong số đó, Ấn Độ là nước có tỉ lệ phụ nữ mất tích thuộc dạng báo động khẩn cấp. Số phận của họ thường không mấy hạnh phúc khi bị bán vào các động "quỷ", bắt đầu chuỗi ngày địa ngục mà không hề có một tí hy vọng gì về việc được về với gia đình hay ít nhất là thoát khỏi cảnh đánh đập bóc lột tàn nhẫn này.
Cô bé Champa trong Missing của chúng ta cũng vậy. Tỉnh giấc trong căn phòng kín với trí nhớ rời rạc. Cơ thể cô bé rã rời vì liều thuốc mê quá nặng đến nổi cả tên mình cũng không nhớ. Bỗng xuất hiện một người phụ nữ bề ngoài phúc hậu nhưng trong mình là một con "quái vật" tham lam vô cùng. Chỉ cần Champa có một chút chống cự, là bà ta tặng cho cô những cú tát mạnh như trời giáng, bỏ đói hay cho người hành hạ đến khi Champa nghe lời của mụ. Chính mụ ta đã ép cô bé trút bỏ bộ áo quê mùa thường mặc, khoác lên chiếc áo đỏ lộng lẫy xa hoa rồi đẩy cô ra đường và ngủ với hàng tá loại đàn ông để đem tiền về cho mụ. Nhưng cô gái trẻ ấy vẫn không bỏ cuộc. Và từ đây, hành trình đi tìm lại tự do bắt đầu.
Ngọt ngào lúc đầu...
... cho tới khi lộ bản chất.
Mang trong mình lối chơi giải đố quen thuộc, Missing đưa ta phiêu lưu vào thế giới của những con người ở tận cùng của đáy xã hội. Cả game chính là hành trình đi tìm lại tia hy vọng cho cô bé Champa. Đó là cuộc hành trình dài, mà chỉ một lần sơ sẩy, hậu quả là những trận đòn thừa sống thiếu chết mà tên tay chân của Masi đem lại. Tuy thế, vẫn còn tốt chán so với việc hàng ngày phải đứng giữa khu ổ chuột để người ta xem mình như món hàng có thể buôn bán.
Ngoài Champa ra, còn có những cô gái khác cũng phải chống chọi với cuộc sống như thế hàng ngày. Dù không hề biết được họ đến từ đâu, nhưng tất cả đều chung một điểm chung là họ bị đưa đến đây bằng cùng một cách. Có lẽ do đã sống quá lâu trong cái khổ, họ đã không còn muốn phản kháng nữa, không còn muốn trốn chạy nữa. Nhưng tận sâu trong tâm can, họ vẫn còn một tia hy vọng nhỏ nhoi. Họ gửi gắm tất cả vào Champa, mong cô hãy thoát khỏi chỗ này để ít nhất trong lòng cũng bình yên đôi chút.
Mục tiêu cao nhất trong Missing chính là tự giải thoát mình khỏi nơi đó. Mà muốn thực hiện được, bạn phải ngoan ngoãn nghe theo lời của bọn chúng. Sau đó, tận dụng những cơ hội hiếm hoi để tìm ra số điện thoại liên lạc với những người có thể giúp đỡ bạn. Nên nhớ, tay chân của bọn chúng ở khắp nơi, bạn không thể chạy thoát một mình được đâu. Mỗi đêm bạn chỉ có thể làm từng việc từng việc một, nên hãy kiên nhẫn cho tới khi mình được giải thoát. Nên nhớ, bạn chỉ là một người phụ nữ chân yếu tay mềm bị bán đi, chứ không phải siêu anh hùng có thể cân cả thế giới. Mà muốn có thời gian rảnh, thì bạn phải kiếm đủ tiền để nộp. Mà muốn có tiền để nộp, thì bạn phải "đi khách".
Cảm giác tự tay mình mua đồ ăn thức uống để chuốc khách, rồi cũng chính mình "mời gọi" người ta vào một cuộc "mây mưa". Nhìn cảnh trả giá từng đồng từng cắc để bán đi thân xác của mình thật sự không dễ chịu chút nào hết. Nhưng phải làm, làm thì mới có tiền mà nộp. Có tiền thì mới được nghỉ mà đi tìm đường thoát thân. Đó là việc không thể tránh.
Cái cảm giác bất lực đó, ngay cả một người đàn ông như Mọt tôi cũng tức giận sôi máu. Nhưng nghĩ lại đó lại chính là thành công của nhà phát triển khi sắp xếp một bố cục game đi kèm cốt truyện có thể tác động sâu đến người chơi như vậy. Bài học của game được phơi bày nhãn tiền và lưu lại trong tâm trí người chơi như một bài học về nạn buôn người, nơi người ta buôn bán chính đồng loại của mình.
Ngoài cốt truyện có chiều sâu, hình ảnh chính là thứ Mọt Game đánh giá khá cao. Dù không lung linh như game bom tấn, nhưng Missing cũng khác họa được một Ấn Độ đầy chân thực và nghệ thuật. Từ khu ổ chuột nơi Champa làm việc, tới đường phố nhộn nhịp người qua lại, tất cả đều rất thực, rất riêng. Dù chuyển động của các nhân vật có còn hơi "cứng", nhưng đó vẫn ngoài mong đợi với một tựa game độc lập như thế này. Không chỉ thế, âm thanh dù không xuất sắc nhưng vẫn thể hiện "tròn vai" của mình. Thật khó có thể chê trách một điều gì về tựa game này.
Tựu chung, Missing là một tựa game với rất nhiều hàm ý trong đó. Một tựa game ngắn có thể hoàn thành trong vòng chưa tới một tiếng đồng hồ, nhưng những gì đọng lại trong bạn thì gần như se làm bạn suy nghĩ mãi về nó thôi. Champa có thể may mắn thoát khỏi đó nhờ vào sự khéo léo của bạn, nhưng còn những cô gái ở ngoài đời thật kia? Có mấy ai được cứu thoát, có mấy ai có thể nhìn thấy tương lai của mình trong những "địa ngục" rải rác khắp nơi? Hãy yêu thương và chú ý những người yêu thương xung quanh bạn nhé. Dù không thể cứu lấy ai, ít nhất vẫn không để ai trở thành nạn nhân kế tiếp.