Thực tế mà nói tôi chưa chơi seri Hitman lần nào, cái Hitman 2 này cũng là chơi ké của người khác, thành ra tôi hoàn toàn không có một chút khái niệm nào về lối chơi của nó, nhất là khi đây lại là tựa game đề cao hoàn toàn việc hạ sát mục tiêu lét lút và không để ai phát hiện. Người viết cũng không phải là fan cứng của tựa game này, nhưng có một ông anh bảo là cái Hitman 2 này khó lắm – mày sẽ éo thể nào chơi kiểu đồ sát được đâu, chỉ có lén lút thôi - ờ thì theo logic game thủ, cái nào càng khó lại càng phải thử.
Lưu ý: Cái này viết theo kiểu for-fun của một fan dòng game hành động lần đầu chơi Hitman 2 nhé.
Trước khi đến với Hitman 2 thì người viết là một fan nặng của thể loại hành động, cũng như các tựa game kiểu Bloodborne hay Nioh. Do đó vấn đề đặt mình vào tình thế giữa một đàn kẻ thù chưa bao giờ là vấn đề cả, tôi rất thích kiếm những tình huống siêu khó để thử thách trình độ bản thân. Hitman 2 không phải là game hành động, vì thế nó tìm cách hạn chế tối đa việc người chơi cầm súng đi solo, như thế lại càng thích hợp.
Có khá nhiều thứ khiến việc làm một súng thần trong Hitman 2 là điều khá bất khả thi, đầu tiên là game này không có đồ hồi máu, thứ hai nữa súng ống đạn dược hơi bị thiếu thốn, hệ thống ngắm bắn cũng khá dở hơi khi thiết kế hồng tâm quá to... chưa hết, độ giật của súng phải nói là khủng bố khi bắn 10 viên là muốn hết 5 viên bay thẳng lên trời. Nhưng chừng đó vẫn chưa ăn thua gì, vì càng thử thách thì càng khiến cho người viết cảm thấy hưng phấn.
Thành quả màn 1 (đồ sát dạng chuỗi)
Tại sao nói Hitman 2 là game nên dùng súng để hoàn thành nhiệm vụ, thứ nhất là nó đỡ phải suy nghĩ, thay vì bạn phải tìm cách để giết chết mục tiêu một cách kín đáo, thì bây giờ cứ đi vào đồ sát mọi thứ trong tầm mắt. Ờ thì đồng ý là với những tựa game như Hitman thì làm thế nó quá là thiếu văn hóa, chả khác quái gì đem hoa hồng cắm vào bãi "phưn tró" cả.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nhân vật chính trong Hitman 2 – 47 chắc chắn không thích hợp làm sát thủ. Thông thường thì sát thủ phải là những người có ngoại hình tầm thường dễ quên, còn không cũng phải cải trang làm sao đó để mọi người xung quanh không nhận ra mình để dễ dàng tiếp cần mục tiêu.
Với Hitman 2 thì ngược lại hoàn toàn, tôi méo hiểu logic trong cái game này là gì mà để một thằng cha trọc đầu lại xăm trổ mã vạch sau gáy đi làm sát thủ, trừ khi là bị mù thì còn không chẳng ai lại có thể bỏ qua 47 cả. Rõ ràng thiết kế lẫn ngoại hình nhân vật chính như hắn là phải đi làm mấy cái nghề kiểu đồ tể hoặc lính đánh thuê, thế nên cho 47 cầm súng đi càn là thiên kinh địa nghĩa cm nó luôn, éo cần bàn cãi gì cả.
Thành quả màn 2 (đồ sát biệt thự)
Vấn đề thứ 2 thì châm ngôn của Hitman 2 “tất cả mọi thứ đều có thể làm vũ khí” – ý bảo là vật gì vào tay người chơi cũng đều sử dụng để giết người được. Thực ra thì cũng không cần phiền phức như thế vì đây là thế kỷ 21 và con người đã phát mình ra súng rồi, trong Hitman 2 cũng vậy khi súng xuất hiện mọi nơi, nếu thế thì thay vì dùng “cả thế giới làm vũ khí” thì sao ta không lấy vũ khí xịn là súng ra mà quẩy cho nhanh.
Súng trong Hitman 2 không nhiều loại lắm (hiển nhiên), thường thì mọi người sẽ thích dùng giảm thanh, nhưng đó là hành vi bắn lén thiếu khí độ của quân tử. Một dân chơi đích thực sẽ làm sao đó để tạo tiếng động lớn nhất, bắn nhau với nhiều kẻ địch nhất mà vẫn toàn mạng bước tiếp, đi tới chỉa súng vào mục tiêu như một vị thần rồi bóp cò, cuối cùng là rời đi giữa khung cảnh đổ nát tứ bề, xác người la liệt, còi hú, nhà cháy – cảm khác khá là phê pha đấy.
Có thể cách chơi của tôi đã phá nát hoàn toàn cái tinh thần của dòng Hitman, hoặc nằm trong đám game thủ mà nhà phát hành chỉ muốn tống cổ, nhưng nói đi nói lại thì đây cũng là một cách khám phá và là “một cách khác để thưởng thức game” đấy chứ - ờ thì tất nhiên là nó không được lành mạnh cho lắm.
Tổng kết điểm (âm 815 ngàn)
Tính tới hiện tại thì tôi đã hoàn thành hầu hết các màn chơi trong Hitman 2 với phong cách chơi kiểu đồ sát, đến mức kể cả sau khi xong hết thì vẫn chả hiểu rốt cuộc mình phải làm cái gì để đúng với kiểu chính tông lén lút của game, tất cả những gì mà tôi biết là cứ cầm súng rồi nã đạn mà thôi. Nếu xét theo phía các nhà phát hành, thì có lẽ họ muốn bóp cổ chết tươi tôi cũng nên, vì game hành động bí mật mà chơi cứ như là Call of Duty vậy.
Có điều đây vẫn chưa phải là cái kết của một game thủ chơi Hitman 2 theo phong cách bắn súng, vẫn còn một thử thách nữa là làm Rambo ở chế độ khó nhất Master (save đúng 1 lần duy nhất, NPC bắn siêu mạnh). Chỉ có hoàn thành Hitman 2 ở chế độ này, tôi mới cảm thấy mình mới thực sự gọi là một sát (súng) thủ chân chính – mỗi tội méo có Trophy gì để khích lệ cả. Và cuối màn ôm 1 đống điểm trừ vì hạ sát ngoài mục tiêu cả trăm mạng.