Bạn sẽ bắt đầu câu chuyện qua lời kể của một cô gái tên Giulia K. sinh năm 1923. Cô còn khá trẻ, gương mặt có 2 vết rạch trên mép bên trái cho thấy cô gái đã sớm trải qua nhiều đau đớn. Cô kể lại câu chuyện cuộc đời mình cho bạn, người hiếm hoi đến thăm cô sau rất nhiều năm bị nhốt tại đây.
Câu chuyện bắt đầu năm 1929, năm lên 6 tuổi cô bé Giulia được gửi đến sống cùng một bảo mẫu tại một ngôi làng yên bình thuộc vùng Florence, Ý. Trong căn nhà nhỏ gần một hồ nước thơ mộng giữa vùng quê hẻo lánh, người bảo mẫu chăm sóc cô chu đáo và thường kể cho cô nghe truyền thuyết về một oan hồn. Đó là truyền thuyết của chính vùng hồ này kể về một hồn ma được gọi là White Lady.
Khi còn sống, cô gái này yêu một chàng trai trong làng. Một lần hẹn hò, chàng trai vì ghen tuông đã giết chết cô gái ngay bờ hồ. Sau khi qua cơn tức giận, chàng trai đau khổ vì lỡ tay giết chết người yêu nên quay về làng tự thú. Dân làng mang anh ra xét xử rồi treo cổ anh lên cái cây ở một hòn đảo nhỏ giữa hồ. Xác của cô gái không bao giờ được tìm thấy. Từ đó, mỗi lần nhớ lại thảm kịch năm xưa, cô gái lại trồi lên và bắt một phụ nữ trẻ xuống hồ để giết chết. Sau này người ta gọi cô là White Lady.
Câu chuyện đó đã theo Giulia suốt tuổi thơ. Sau 3 năm ở cùng bảo mẫu cô trở về sống với gia đình rồi thời gian trôi đi tới năm 1944. Năm đó cô 21 tuổi cũng là những năm cuối của Thế Chiến 2. Cha cô vốn là một tướng quân của Phát Xít Đức, do tình hình chiến sự nên ông đưa cả nhà đi lánh về quê. Người bảo mẫu năm xưa nhượng lại ngôi nhà cho gia đình Giulia ở tạm còn bà ở lại biệt thự của họ trên thành phố để canh giữ tài sản.