Atreus mở khóa cổng dịch chuyển đến nhà của Sindri thì thấy nơi này đã trở thành bãi chiến trường. Mọi người đang rất vất vả vì đám quái vật từ Helheim đang tràn qua vết nứt không gian do con sói Garm tạo ra. Phải đến khi Atreus giúp Freya làm phép khóa vết nứt lại thì mọi thứ mới tạm ổn. Sau tất cả Kratos đã hỏi một câu đầy hoang mang rằng “Ta phải gọi con bằng gì đây?” thì Atreus lao tới ôm chầm lấy cha mình. Điều này khiến anh trọc bộc lộ sự xúc động, điều mà chúng ta rất hiếm khi được thấy từ trước đến nay.
Atreus thừa nhận lỗi lầm của mình vì lòng thương hại nên đã thả con sói Garm. Cả Tyr, Freya và Mimir đều trách mắng nhưng ông già của cậu chỉ nói đơn giản sai thì sửa thôi. Lần này hành trình đến Helheim chỉ có hai cha con, họ vừa phải truy đuổi con sói khổng lồ vừa phải đánh bại đám quái vật cản đường. Trong quá trình đó cả hai đã giải tỏa được một số hiểu lầm. Atreus thừa nhận cậu đi theo Odin vì muốn mượn sức mạnh của ông ta để thực hiện kế hoạch còn Kratos giải thích Odin không có dễ lừa gạt như vậy.
Họ đuổi kịp Garm và Atreus muốn thử thu phục con sói nhưng không thành công. Garm quá mạnh và không muốn bị thu phục của Atreus. Khi bỏ chạy nó còn làm Kratos suýt bị đá đè chết, khiến ông già tức giận nói phải tiêu diệt để con quái vật không gây hại nữa. Khi bị dồn vào đường cùng, Garm vùng lên chống trả quyết liệt nhưng sau cùng vẫn bị hạ gục. Atreus buồn vì phải giết con sói nhưng Kratos nói đôi khi phải làm một việc tồi tệ để tránh những hậu quả tồi tệ hơn xuất hiện. Ông cũng hé lộ chuyện mình đi tìm The Norns và biết được lời tiên tri Heimdall sẽ giết Atreus ở Asgard nhưng lúc này Garm sống lại và dù bị giết bao nhiêu lần nó vẫn không chết.