Net - một từ rất thân thương, rất mộc mạc mà mỗi khi vang lên đều làm người ta bồi hồi nhớ lại. Có thể là một thói quen, có thể là một mảng ký ức hay chỉ đơn giản là một đoạn trường thanh xuân, nhưng Mọt Game đảm bảo rằng mỗi khi nhắc đến Net, là một phần ký ức cứ cuồn cuộn trào về, không có cách gì cản lại được.
Và văn hóa đi Net - thực ra cũng chẳng có quy chuẩn cụ thể nào hết - không thể thiếu đi Net đêm. Ngày xưa, người ta coi nó như một dạng tệ nạn, hình ảnh những con người thâu đêm cắm đầu vào những cỗ máy tính trong một khu vực xập xệ càng làm hình ảnh của Net thêm xấu xí. Thế nhưng giờ đây, khi Net cỏ nhường chỗ cho các Cyber game, phòng ốc xập xệ thay bằng những khu vực khang trang với đầy đủ tiện nghi, thì Net đêm chính là những gì còn sót lại, là mảnh ghép nối cuối cùng liên kết giữa ngày đó và bây giờ.
Ngày ấy...
Bản thân người viết, khi chắp phím viết những chữ này, cũng đang ngồi trong một Cyber game, với máy lạnh phà phà và chỗ ngồi ấm cúng. Hình ảnh này thật khác xa so với mấy năm trước, khi ánh mắt hốc hác và những dáng người vật vờ trên chiếc ghế nhựa chợp mắt mà hậu quả ê ẩm hết cả mình mẩy khi kết thúc một đêm vùi mình vào thế giới ảo. Ngày đó, cái việc đi chơi đêm này tuy không phải là thú vui xa xỉ gì cho lắm, vậy mà bọn học sinh lóc chóc như Mọt tui cũng chả dám bạo gan mà bén mảng tới. Một phần vì chúng tôi nghĩ phải dạng chơi bời dữ lắm mới đi net đêm, phần còn lại là muốn bảo toàn hạ bộ của mình trước đòn roi của bố mẹ ở nhà. Những gì chúng tôi có thể làm chỉ là nằm lăn trên giường, đưa ra những viễn cảnh tuyệt đẹp mỗi khi cánh cửa sắt nặng cộc kệch ấy mở ra. Một khung cảnh nên thơ vô cùng: đèn sáng choang, mọi người hồ hởi, í ới gọi nhau phó bản, đánh Dun hay cáp vài kèo Dota hay Đế Chế. Nói chung là đối với Mọt Tui, đó là một thế giới toàn nhạc và hoa, là thiên đường trên mặt đất, là nơi mà mọi bẩn bựa trong con người được trực tiếp bộc lộ mà không có gì có thể cản trở.
Thế nhưng đời không như mơ và tình cũng chẳng như thơ. Cho đến khi đủ lớn, đủ khả năng để có thể nói dối gia đình lết ra hàng game vào ban đêm thì viễn cảnh thực tế lại không như mình tưởng tượng. Chả có ánh sáng tưng bừng, chả có khung cảnh rộn ràng sôi động, quán trở nên ảm đạm với ánh sáng thiếu hụt gò bó, những ánh mắt vô cảm ngó lên xem ai vừa nhập bọn rồi lại ngay lập tức quay lại với màn hình. Không có chút gì thân thiện tại đây ngoài cố gắng thân thiện của thằng cha canh quán. Còn lại, chỉ có sự lãnh khốc bao trùm cái không khí này.
Người viết lúc đó thật sự rất buồn, cảm giác như vỡ mộng vậy. Nhưng bù lại đi với mấy thằng bạn, được thoải mái chơi bời cả khoảng thời gian dài mà không bị làm phiền cũng xem như bù đắp cho những mộng tưởng vỡ tan kia. Thế là lại thích đi Net đêm. Đi nhiều mới nhận ra không phải ai vô đây cũng để chơi game. Họ chỉ cần một nơi nào đó để ở lại, một nơi có thể chứa chấp những con người nhỏ bé giữa dòng đời khắc nghiệt này một vài tiếng đồng hồ ngắn ngủi.
Nhập gia thì tùy tục, ai mới đến gia nhập một quần thể mới đều cũng phải học và hiểu cách quần thể đó vận hành, net đêm cũng không ngoại lệ. Đi riết thành quen, người ta bắt đầu quen mặt với sự xuất hiện của người lạ ở đây. Có người còn gật đầu chào khi nhìn thấy Mọt tui nữa chứ. Ngồi xuống, rít điếu thuốc (Mọt nào còn nhỏ đừng bắt chước nhé), chiến vài game cùng nhau là trở thành bạn ngay. Lúc ấy, mới hiểu rõ được lý do thực sự mà những người này chọn cuộc sống về đêm như vậy. Có chàng sinh viên gõ máy ồn ào vì khó khăn, nhà trọ lại không có mạng buổi tối nên đành chọn net đêm là nơi học hành bù cho thời gian buổi sáng buôn gánh bán bưng. Có anh công nhân góc kia vừa nhận máy là nằm vật ra ngủ vì không đủ tiền thuê nhà trọ giữa thành phố đắt đỏ. Một thanh niên ngồi rít thuốc liên tục để khỏi buồn ngủ lại là dân cày thuê, phải chạy luôn cả đêm cho kịp chỉ tiêu. Hoặc đơn giản như cậu nhóc học sinh ngồi kế tôi, cổ vẫn còn đeo khăn quàng đỏ, có nhà nhưng lại chẳng muốn về. Nói chung là mỗi người mỗi cảnh, nghe xong cũng chả thể giúp gì nhưng mình giờ đây cũng đang ngồi đây với họ cũng lâu, xem như là một gia đình nho nhỏ giữa đêm cũng được. Một gia đình mà không ai muốn nó dài lâu nhưng luôn nhớ về mỗi khi nhắc đến.
...bây giờ
Rồi lớn lên, rồi học hành công việc dần thay thế cái thói quen hại sức khỏe ấy. Mọt tui cũng không còn ra net quen nữa. Quán cũng đóng cửa, nhường chỗ cho các Cyber Game mọc lên ồ ạt, với trang thiết bị và hạ tầng nâng cấp hơn nhiều. Bản thân cũng có ghé chơi mấy lần, tốt thì có tốt hơn thật nhưng lại không còn thích thú như hồi xưa nữa vì thay đổi nhiều quá. Duy chỉ có một điều không bao giờ thay đổi: net đêm.
Net đêm giờ khác lắm. Người ta có cả các gói combo để kích cầu người dùng, nhằm tối ưu hóa tối đa lợi nhuận của dàn máy. Tôi cũng chả còn mấy khi ghé chơi, vì bạn và vì cảm thấy không hợp nữa. Nhưng mà bỗng một ngày tự nhiên "thèm", một cái "thèm" net đêm quái lạ mà bản thân cũng chả diễn tả nổi. Thế là đi. Đi cho đã thèm, đi để còn xem thử net đêm thay đổi như thế nào.
Và nó chẳng thay đổi gì mấy cả. Máy móc có thể xịn hơn, phòng ốc có thể khang trang hơn nhưng cái không khí vẫn như thế, với những con người không gì đổi khác. Nó tạo cho Mọt tui một cảm giác hoài niệm đến khó tả, vừa day dứt vừa vui mừng. Vui vì một phần tuổi trẻ của mình vẫn còn đây, day dứt vì không biết những người bạn cũ bây giờ như thế nào rồi. Quán net cũ chính là sợi dây kết nối duy nhất của chúng tôi với nhau. Quán không còn chúng tôi cũng chả còn cách gì liên lạc. Chỉ mong mỏi rằng họ đã không cần phải đi net đêm nữa, như vậy là đủ vui rồi.
Nhưng net đêm bây giờ cũng đổi khác nhiều lắm. Con người ta bây giờ không chỉ tìm đến net đêm như một nơi tá túc, mà họ coi nó như một cuộc chơi vậy. Không thiếu hình ảnh những hội bạn, nhóm bạn tụ tập, í ới gọi nhau vào cái giờ lẽ ra phải nằm trên giường này. Họ đi net vì có ý đồ hẳn hoi, có mục dích rạch ròi là vui chơi chứ không như đám chúng tôi ngày xưa. Net đêm bây giờ hiện đại hơn, chất lượng hơn và ổn định hơn chứ không còn hình ảnh bạc nhược, hay tệ nạn như ngày xưa. Cái xấu bị đào thải đi để dung nạp những cái tốt, âu cũng là chuyện đáng mừng đúng không?
Dù cho sau này, Mọt Game hay bất kỳ ai trong chúng ta chẳng còn nhớ đến khái niệm ra net, dù cho nó có đổi thay tới mức chả thế nhận ra, thì những giá trị xưa cũ như net đêm vẫn còn tồn tại mãi. Net đêm chỉ biến mất khi Net biến mất, và cứ thế, nó giữ tất cả những tốt xấu của thế giới net từ buổi hồng hoang tới bây giờ.