Phụ Lục
Việc video game được chuyển thể thành phim lên màn ảnh lớn đã không còn quá xa lạ với cộng đồng người hâm mộ. Với những trò chơi có cốt truyện quá xuất sắc, game thủ luôn muốn được chiêm ngưỡng nó trên màn ảnh lớn, thông qua bàn tay của các đạo diễn Hollywood tài ba.
Tại sao game khó chuyển thể thành phim cho dù dự án có được đảm nhận bởi đạo diễn tài ba đi chăng nữa, những bộ phim nay luôn bị chê trách ở mức thậm tệ. Cốt truyện trong game có sâu sắc, đi vào lòng người tới đâu thì khi lên màn ảnh, người hâm mộ chỉ nhận được những câu chuyện nửa vời được phát triển hời hợt. Đâu là lý do cho chuyện này?
Một tựa game được coi là ngắn cũng đã phải mất tới 6 - 7 tiếng đồng hồ, còn lại các trò chơi trung bình sẽ rơi vào 12 cho tới 20 tiếng, có những game thậm chí có thời lượng dài hơn 100 giờ đồng hồ. Và với thời lượng dài như vậy, các nhà phát triển có thể thoải mái hơn trong việc xây dựng cốt truyện, tuyến nhân vật, lời thoại, v...v… Nhờ vậy, mọi thứ đều được diễn ra rất liền mạch, và mỗi nhân vật đều có được tính cách đặc trưng và câu chuyện riêng biệt.
Còn các phim điện ảnh với thời lượng chỉ 2 tới 3 tiếng là đã được cho là khá dài. Khán giả cũng không thể ngồi liên tục lâu hơn để coi một bộ phim vì rất nhiều lý do. Và trong khoảng 3 tiếng đó, để có thể vừa tóm lại nội dung của trò chơi gốc, vừa xây dựng được tuyến nhân vật và cốt truyện liền mạch, vừa phát triển được những trường đoạn hành động đặc sắc giống như bản game là một điều không tưởng. Một trò chơi gần 10 tiếng đồng hồ mà người hâm mộ còn chưa cảm thấy thỏa mãn thì bộ phim bị chê tơi tả cũng là điều dễ hiểu. Các nhà làm phim cũng đã cố gắng hết sức rồi.
Lý do nữa mà các bộ phim chuyển thể từ game hay bị chê chính là các cảnh hành động. Một tựa game khi phát hành sẽ được nghiên cứu và phát triển rất kỹ lưỡng cơ chế gameplay, vì đây chính là phần hồn của một tựa game. Dù gameplay của tựa game chỉ có một nhưng nó sẽ được hoàn thành bởi vô vàn các cách khác nhau từ những người chơi trên thế giới. Vậy nên mỗi người sẽ có một nét nhìn nhận về trường đoạn hành động trong game khác nhau, hay hay dở, hoành tráng hay nhàm chán đều do người chơi tự cảm nhận được.
Còn các bộ phim chuyển thể sẽ buộc phải tóm gọn lại gameplay để tạo ra những phân đoạn hành động hay nhất. Tuy nhiên cái hay đó lại do mắt nhìn của đạo diễn chứ không phải là của người hâm mộ. Khi đã quá quen với việc tự do làm những cảnh hành động hoành tráng trong game, khán giả vô tình sẽ thấy bị hụt hẫng khi xem phim. Họ sẽ cảm thấy rằng những cảnh hành động này quá dở hoặc nhàm chán vì bộ não của họ đã quen với các cảnh hoành tráng do chính mình tạo ra khi chơi game.
Thông thường khi xem phim, người hâm mộ muốn được chiêm ngưỡng những gì tinh hoa nhất của bản game gốc nhưng vẫn phải có sự đột phá mới mẻ để không bị nhàm chán. Nhưng với các nhà làm phim thì điều này quả thực khó nhằn. Để có thể làm phim có sự đột phá nhưng không ảnh hưởng tới yếu tố cốt lõi của trò chơi thì không phải ai cũng làm được.
Những trò chơi khi lên màn ảnh rộng sẽ bị thay đổi khá nhiều. Một phần là do việc tuyển chọn diễn viên không kỹ lưỡng, không toát lên được thần thái vốn có của nhân vật trong bản game gốc. Một số bộ phim thậm chí còn thay đổi cả tính cách khiến cho người hâm mộ, đặc biệt là game thủ cảm thấy bức xúc, ví dụ Đặc vụ 47 khi lên phim từ một người ít nói trong bản game gốc đã trở nên nói vô cùng nhiều, thậm chí anh còn biết...cười. Hay như ý nghĩa câu chuyện chính của bản game gốc khi chuyển thể cũng được biến chuyển đi hoàn toàn, như bộ phim Tomb Raider vùa qua đã thay thế những yếu tố tâm linh huyền bí đặc trưng của thể loại trộm mộ về công chúa Himiko bằng các yếu tố có thể giải thích khoa học.
Việc thay đổi là điều có thể hiểu được từ các đạo diễn, biên kịch. Nhưng nó lại không nhận được sự đồng tình từ chính game thủ do nhân vật hoặc tựa game họ yêu thích đã bị xuyên tạc đi quá nhiều, và bị cho là không phù hợp với cái tên lấy nguyên từ bản game gốc.
Tôi tin chắc là có. Không thiếu những bộ phim có cốt truyện hay và cũng không thiếu những con người tài năng để biến chuyển nó lên màn ảnh. Trên thực tế, ngoài màn ảnh lớn, các nhà làm phim cũng có thể chuyển các tựa game thành phim truyền hình, như vậy sẽ giải được bài toán về thời lượng và cách chăm chút cho nhân vật cũng như cốt truyện.
Ngoài những phim dở ra thì vẫn có rất nhiều những tác phẩm được đầu tư chất xám một cách nghiêm túc. Do cái “dớp” của thể loại phim này quá lớn nên khán giả cũng như giới phê bình đã có ngay cái nhìn ngờ vực từ đầu, ảnh hưởng tới trải nghiệm của tổng thể bộ phim.
Hiện nay, mặc dù vẫn chưa thể hoàn toàn làm hài lòng người hâm mộ nhưng đã bắt đầu có một vài tác phẩm chuyển thể từ game nhận được tín hiệu tích cực từ cộng đồng. Mặc dù cái “dớp” vẫn còn nhưng đó là minh chứng cho thấy thể loại phim chuyển thể từ game chắc chắn sẽ thành công nếu như được đầu tư, nghiên cứu và phát triển nghiêm túc. Đó không chỉ là tôn trọng người hâm mộ, tôn trọng nhà làm game mà đồng thời cũng là tôn trọng công sức của chính mình.