Phụ Lục
Từ trước tới nay, vấn đề giữa bố mẹ và con cái về đam mê video game luôn đối nghịch nhau. Bố mẹ chúng ta thường cho rằng trò chơi điện tử là nguyên nhân dẫn tới các tiêu cực như sa sút học hành, tệ nạn xã hội, v...v… Còn chúng ta lại coi đó là một bộ môn thể thao, một đam mê lành mạnh.
Chính vì sự khác nhau giữa những suy nghĩ từ 2 thế hệ đã dẫn tới cuộc tranh cãi nảy lửa, những tình huống không đáng có. Vậy đã bao giờ bạn đặt mình vào địa vị của cha mẹ hay như tỏ ra để cho cha mẹ hiểu được đam mê của mình hay chưa? Nếu bạn muốn người khác hiểu mình thì việc đầu tiên, bạn phải đặt mình vào vị trí người khác trước đã. Dù đó là bố mẹ, bạn bè hay bất cứ mối quan hệ nào trong xã hội.
Cách duy nhất để cho bố mẹ hiểu được game cũng có rất nhiều mặt lợi ích chính là cho họ trực tiếp trải nghiệm các trò chơi. Nhưng không phải là các trò chơi bạo lực, chém giết, chúng chỉ khiến cho các bậc phụ huynh cảm thấy kinh hãi hơn thôi. Bạn có thể lựa chọn những trò chơi liên quan tới thời chiến, đặc biệt có liên quan tới lịch sử Việt Nam. Hoặc những trò chơi lột tả rõ sự tang thương mà chiến tranh đem lại.
Bố mẹ chúng ta đã phải trải qua những cơ cực từ thời thế chiến, hoặc hậu chiến tranh. Vậy nên, hãy cho họ thấy những gì mình đã từng phải trải qua để hiểu được rằng video game hiện nay còn có lợi ích truyền tải rất nhiều thông điệp ý nghĩa.
Hoặc game thủ cũng có thể cho người thân trong gia đình chơi game tùy vào ngành nghề của chính họ. Ví dụ bố của bạn làm trong ngành xây dựng, bạn có thể cho bác chơi những game mô phỏng xây dựng thành phố. Hoặc nếu có người thân làm nghề lái xe, phi công, v...v… bạn có thể cho họ trải nghiệm những game mô phỏng nghề nghiệp và bàn luận về sự thú vị của từng ngành nghề khác nhau. Điều này rất bổ ích đấy chứ.
Hay những trò chơi như Detroit: Become Human, Beyond: Two Souls, The Last of Us là những bài học vô cùng quý giá về xã hội loài người, cách mỗi người trong chúng ta đối nhân xử thế, hay phản xạ trong từng tình huống khác nhau trong cuộc sống.
Thật sự, nếu nhìn rộng ra, video game chứa đựng quá nhiều thông điệp về sự nghiệt ngã của cuộc sống, sự lạnh lùng tàn nhẫn của xã hội nhưng đâu đó, nó vẫn đem lại hi vọng cho mỗi con người. Hãy cho bố mẹ, người thân của bạn thấy được điều này bằng cách cho họ trực tiếp trải nghiệm chúng để biết rằng video game không hề tệ như truyền thông vẫn đưa tin.
Cho bố mẹ chơi game là một chuyện, nhưng chính bạn cũng phải chứng tỏ được cho họ thấy bạn trưởng thành, chín chắn trong suy nghĩ. Hãy nhớ rằng game vẫn chỉ là game, một công cụ dành cho việc giải trí khi công việc và học tập đã hoàn thành. Dù bạn ở độ tuổi nào đi chăng nữa thì cũng cần phải rõ ràng cho từng công việc, chơi ra chơi, học ra học mà làm kiếm tiền là chỉ có làm kiếm tiền.
Có nhiều game thủ khi học hành chưa xong, công việc, thu nhập chưa ổn định lại suốt ngày nằm ườn hoặc ngồi lỳ chơi game. Chính những việc đó khiến cho người lớn có cái nhìn tiêu cực về trò chơi điện tử hơn. “Học không học, làm không chịu làm, suốt ngày dán mắt vào mấy cái trò chơi điện tử lăng nhăng!!!”, bạn thấy câu nói đó quen thuộc đúng không? Vậy ngay từ đầu chính bạn là người không chịu cố gắng, thể hiện ra cho mọi người thấy game ảnh hưởng xấu tới bản thân như thế nào thì liệu có ai dám nghe bạn để nghĩ tích cực hơn về trò chơi điện tử?
Hay thậm chí, dù cho bạn có lựa chọn game là ngành nghề mình theo đuổi cho sự nghiệp cũng vậy. Phải cho bố mẹ của bạn thấy rằng mình nghiêm túc với vấn đề này. Và bản thân phải cố gắng tới cùng. Những ngành nghề liên quan tới video game thường không nhận được cái nhìn tốt đẹp lắm từ xã hội và gia đình. Ngành này vẫn thường bị coi là lông bông, không ổn định.
Một mình bạn không thể thay đổi suy nghĩ của cả một cộng đồng, nhưng bạn có thể làm được với bố mẹ của mình. Hãy cho họ thấy rằng nghề nào cũng là nghề, liên quan tới video game cũng là sự nghiệp nếu nó kiếm được một nguồn thu nhập ổn định. Trước là lo được cho chính bản thân chúng ta và sau là báo hiếu lại người sinh thành.
Nhớ rằng bố mẹ của bạn cũng đã từng là con cái với ông bà nội, ngoại. Mặc dù suy nghĩ từng thế hệ là khác nhau nhưng nếu bạn thật tâm muốn chia sẻ và kết nối lại tình cảm gia đình, chắc chắn họ sẽ hiểu cho bạn. Suy cho cùng, dù có mắng có chửi thì bố mẹ vẫn là lo cho con mà thôi. Trước sự ảnh hưởng không nhỏ của truyền thông về tác hại của trò chơi điện tử, việc bố mẹ chúng ta có hành động cấm đoán gay gắt cũng là điều dễ hiểu. Việc chúng ta bị cấm đoán, bị mắng chửi vì chơi game không đáng sợ bằng việc bố mẹ bỏ mặc chúng ta.
Sau này, tới độ tuổi lập gia đình, mỗi game thủ sẽ trở thành những ông bố, bà mẹ. Và khi nhìn thấy con mình chơi game, thậm chí nghiện game, bạn sẽ lại nhớ tới mình lúc trước cũng như hiểu được cảm giác mà bố mẹ mình đã từng trải qua, cũng như hiểu được tại sao họ lại cấm đoán mình như vậy.
Câu hỏi đặt ra là: “Sau này bạn có con cũng đam mê game giống như bạn hiện tại, thì bạn sẽ làm gì?” Chỉ cần trả lời được câu hỏi này, bạn sẽ hiểu và thông cảm hơn cho những hành động hiện giờ của bố mẹ mình.
Hãy đặt mình vào vị trí người khác để có thể hiểu và thông cảm cho họ hơn. Chẳng phải chính video game đã dạy chúng ta điều đó sao.