Thời trẻ chúng ta ai chẳng có ước mơ trở thành hoàng tử, công chúa với lâu đài tráng lệ và tài sản kết xù. Tuy nhiên phần lớn chúng ta khi trưởng thành sẽ nhận ra đó chỉ là giấc mơ con trẻ của một đứa nghèo rách. Câu chuyện của The Count Lucanor cũng nói về một đứa trẻ mơ mộng như vậy nhưng khác biệt là thằng bé này lại đi tham gia Squid Game Kid do một ông pháp sư tay to tổ chức. Và câu chuyện sẽ bắt đầu như thế này:
Ngày xửa ngày xưa, tại một vùng đất hẻo lánh nọ, có một câu bé tên là Hans. Nhà cậu thuộc loại nghèo có năng lực. Bố cậu đi tòng quân ra chiến trận đã lâu chỉ còn mẹ con cậu ở nhà chờ đợi. Hans thường mơ mộng một cuộc sống giàu sang, được làm hoàng tử sống trong lâu đài tráng lệ và tất nhiên cả những cuộc phiêu lưu kỳ bí mà cậu được nghe kể trong cổ tích.
Hôm nay là một ngày đặc biệt, đây là ngày sinh nhật thứ 10 của cậu. 10 tuổi rồi, tức là thành người lớn và có thể “thể hiện” một chút rồi. Thế là cậu rời khỏi bãi cỏ ngoài đồng đi về nhà tìm mẹ. Trong nhà, mẹ cậu đang chuẩn bị bữa ăn nên nhờ cậu dọn chén dĩa ra bàn.
Hans nhắc khéo mẹ ngày hôm nay là ngày đăc biệt. Mẹ cậu hiểu ý liền chúc mừng sinh nhật con trai. Tuy nhiên cái cậu bé chờ đợi không phải lời chúc, cậu mong mỏi sẽ có một cái gì đó cho sinh nhật của mình như đồ chơi, bánh sinh nhật. Gương mặt người mẹ chợt buồn, bà ngập ngừng giải thích rằng nhà quá nghèo nên không có tiền để làm dù chỉ là cái bánh ngọt sinh nhật. Họ chỉ có bữa cơm hàng ngày, mà giữ được bữa cơm đã là may lắm rồi.
Hans tỏ ra khó chịu, cậu không thể chịu nổi cảm giác thấp kém hơn so với bọn bạn trong làng. Chúng có quà sinh nhật, có đồ chơi mới, có bánh kem và cả tiệc mừng trong khi cậu chẳng có gì chỉ vì cái nghèo. Cậu trai cho rằng mình đã 10 tuổi đủ sức tự lo nên quyết định bỏ nhà ra đi với ước muốn đổi đời.