Phụ Lục
Trong The Long Dark, hãy đến với Will Mackenzie, một phi công tư nhân mắc chứng nghiện rượu, bị vợ tống cổ ra đường vì quá vũ phu, phá sản và hết tiền do ly hôn, phải chuyển đến một vùng khỉ ho cò gáy quanh năm bão tuyết… Cuộc đời của Will là một chuỗi ngày khốn khổ khốn nạn, sáng uống rượu cồn pha dấm, chiều ăn lương khô trộn củi, tiền không, gái cũng không. Nói chung là thất bại toàn tập từ đầu tới đít, tưởng chừng không còn gì tệ hơn được nữa.
Nhưng như người ta đã nói, đời đã đen còn lắm lông. Trong một ngày bão tuyết đì đùng, gió giật mạnh cấp 12, nhiệt độ rơi xuống mức vừa tè xong một cái nước tiểu đã hóa ra băng. Will dưới tác dụng phụ của rượu cồn và thịt khô hết đát, đã nhận lời chở khách đi giữa trời đông bão tuyết. Máy bay của anh ta gặp nạn và rơi thẳng xuống một thung lũng không người, từ đây hành trình sống sót của Will trong The Long Dark bắt đầu…
Tỉnh dậy sau một cơn đau đầu như búa bổ, tôi cảm thấy trời đất đang quay vòng vòng trước mặt mình, hoặc đó là do tác dụng phụ của cái thứ rượu cồn 1 đồng/10 lít tôi uống lúc chiều. Tay trái của tôi đang có nguyên một mảnh kim loại cắm vào, trong khi đó chân phải thì xây sát máu chảy đầm đìa như suối. Việc đầu tiên là phải rút cái thứ cắm trên tay ra trước đã, không thì có mà uốn ván sớm.
Bức ảnh gây thốn nhất trong năm
Dưới ánh sáng lờ mờ từ mấy đốm lửa xung quanh, tôi nhận ra rằng mình đã rơi xuống một hẻm núi xa lạ giữa đồng không mông quạnh. Nhiệt độ lúc này đang là âm 20 độ C và tôi có cảm giác mình sắp thành thịt đông tới nơi, việc cấp thiết bây giờ là phải tìm chỗ trú cái đã. Lê lết cái chân què qua nền tuyết, tôi may mắn tìm được hộp cứu thương rơi gần đó với đầy đủ băng gạc cùng thuốc sát trùng. Tôi cũng nhặt nhạnh luôn vào mẩu cây nhỏ, mấy tờ báo cũ để làm bùi nhùi châm lửa luôn.
May phước cho tôi là ở ngay gần đó có một cái hang nhỏ khoét vào núi, vừa đủ chỗ để trú ổn qua tối nay, chứ nếu cứ phơi mình ngoài trời này thì chẳng mấy chốc mà thành người tuyết mất. Dùng mấy cái cành cây nhỏ lúc nãy làm củi và lấy tờ báo để đánh bùi nhùi, tôi cuối cùng cũng thắp lên được ngọn lửa cháy le lói. Ít nhất phải có cái giữ ấm trước rồi tính tiếp.
Ngọn lửa hồng le lói
Việc tiếp theo là phải lấy băng gạc ra chữa cái chân què, nếu không tôi sẽ chảy máu đến chết. Sau khi làm xong xuôi mọi việc tôi cảm thấy mệt mỏi ghê gớm, thôi đành trú tạm đêm nay chờ trời sáng đã.
Sau một đêm ngủ tạm bợ dưới đống lửa trong hang đá, tôi ít ra cũng cảm thấy đỡ mệt hơn đôi chút, nhưng bây giờ thì lại thấy khát khô cả cổ, bình thường giờ này là phải có rượu trong người để đón Thần Men vào hộ thể rồi.
Khi rơi vào những tình huống chết toi như hiện tại, không thể đòi hỏi có nước sạch đóng chai mà uống được. Cách khả dĩ nhất là dùng lửa đun chảy tuyết ra lấy nước uống, nhưng kể cả như vậy thì vẫn rất nguy hiểm. Bạn đâu thể biết đống tuyết này chứa cái gì, hay thậm chí biết đâu có con vật nào vừa tè lên nó? Vì vậy tôi phải kiếm thứ gì đựng để đun sôi nước, có như thế mới an toàn được, chết vì lạnh thì có vẻ không sao chứ qua đời vì sán lãi nghe nó hơi nhục nhục.
Tuy hơi nghiện rượu một chút, nhưng tôi cũng là một người lo xa và luôn chuẩn bị kỹ trước mỗi chuyến bay. Do đó tôi đã tìm vài hộp chứa thuốc thanh lọc nước, bỏ cái này vào xong đun sôi lên là có nước sạch dùng rồi. Chắc có người sẽ nói tại sao không làm giống như mấy chương trình truyền hình thực tế là uống nước tiểu, nhưng mà hỡi ôi đau khổ, trong người có giọt nước méo nào đâu mà tiểu được chứ hả.
Muốn có nước sạch thì đầu tiên bạn phải làm tan chảy tuyết, đun sôi nó và cuối cùng cho viên lọc vào. Trong mười vạn cái xui xẻo thì bị kẹt ở đây có may mắn là tuyết không thiếu, muốn cùng bao nhiêu thì dùng. Ít ra là cũng được no cái bụng với một đống nước nóng, tuy là nó không thay thế rượu được, lúc này có chai Votka hay Lúa mới thì tốt thật.
Đêm dài lạnh lẽo, bó gối nhìn lửa cháy
Đêm xuống, nhiệt độ dần dần chuyển qua từ lạnh teo sun vòi trở thành lạnh teo tr*m, tôi bắt đầu thấy phần dưới cùng mình càng lúc càng rụt vào trong với tốc độ chóng mặt. Tôi chui ngược lại vào hang, ném hết củi khô cùng gỗ mục vào để thắp lên ngọn lửa mạnh nhất có thể, phải giữ nó hết đêm nay nếu không muốn chết cóng, ôi hu hu…
Sau 2 ngày dưới trời lạnh giá, toàn uống nước cầm hơi và đớp không khí trừ bữa. Tôi cảm thấy thấy đói mềm người, nhưng ở cái chỗ khỉ ho cò gáy này thì kiếm đâu ra đồ ăn. Sau một hồi không bỏ cuộc và đi sục sạo vòng vòng cái thung lũng cụt này, tôi bỗng nhận ra có một đám quạ đang bâu lại cái gì đó ở phía trên. Có một mẹo nhỏ ở đây là chỗ nào có quạ chỗ đó sẽ có xác chết, và thời tiết lạnh thế này thì như một cái tủ lạnh hạng nhất vậy, bảo đảm giữ thịt không thối.
Đúng là trời không tuyệt đường con người, tôi quá may mắn khi tìm được xác một con tuần lộc bị chết cóng. Phàm là cái gì động vật ăn được thì bạn cũng ăn được (tất nhiên đừng có học theo mấy con chó đi ăn…), tôi ngay lập tức cắt lấy vài tảng thịt để dùng dần. Cái này phải đem về nấu chín mới ăn được, chúng ta không nên làm theo Bear Grylls khi cái quái gì cũng tống sống vào miệng, ở chỗ này mà bị bệnh tiêu hóa là không sống được đâu.
Tôi cũng để ý là chỗ này có một đường khá ổn để leo lên khỏi thung lũng, nhưng mà với cái bụng đói thế này thì không thể làm được, phải ăn trước đã. Trên đường trở về hang tôi cũng tiện tay bứt vài quả Rosehip (tầm xuân) dại, bạn có thể nghiền chúng ta và pha với nước để làm trà giảm đau tạm thời, đúng cái tôi đang cần.
Quá nhiều thứ để tống vào đầu khi tiếp cận Game of Thrones, bất kể là coi phim hay đi thử chơi game "ăn theo" để đú cùng thiên hạ.
Tiếng mỡ của thịt tuần lộc chảy xèo xèo bên tai quả nhiên là tuyệt vời, không gì có thể so sánh được. Cắn một miếng như là như tan ngay trong miệng, cơ thể như được hồi sinh vậy, tuy không có rượu nhưng cái trà tầm xuân dại kia cũng không tệ. Ít nhất là cái bụng mình đã không còn cồn cào, cơ thể được nạp năng lượng tương đối, giờ thì đi ngủ thôi, mai còn tìm cách biến ra khỏi nơi chết tiệt này.
Cơm no rượu say
Tỉnh lại sau khi nốc một đống thịt và uống trà tầm xuân kễnh bụng, tôi cảm thấy mình đã nạp đủ năng lượng để trèo khỏi cái hốc này. Cuối cùng lần này cũng thành công, tôi đã thấy trời xanh mây trắng cao vút, tuy khung cảnh vẫn là tuyết trắng ngập tràn trước mặt nhưng ít nhất là nó còn có đường đi chứ không phải chui rúc dưới kia nữa, bây giờ là phải tìm đường về nhà thôi.
Liệu Will có thể an toàn mà vác xác về nhà, để mà tiếp tục làm ma men hằng ngày hay sẽ chôn xác tại nơi khỉ ho cò gáy lạnh teo não ướp đông này, tất cả sẽ do bạn quyết định. Mọt Game đã có 1 bài Giới thiệu The Long Dark về rõ hơn về cách chơi cũng như hình ảnh của The Long Dark, bạn có thể tham khảo để hiểu rõ cách chơi tại đây.