Các bạn ạ, ai cũng có giấc mơ con trẻ, người thì thích làm phi hành gia, làm nhà khảo cổ, kỹ sư bác sĩ… còn tôi vốn mê mấy ông thị trưởng râu bạc tốt bụng trong phim thiếu nhi nên nghĩ sau này mình cũng sẽ xây dựng một thành phố và trở thành một ông thị trưởng tốt bụng. Rồi đến ngày biết đến chơi game, tôi được bọn bạn giới thiệu một game mô phỏng xây thành phố là Emperor: Rise of the Middle Kingdom. Nó thân thiện hơn những game khác là lấy bối cảnh Trung Quốc cổ gần với các tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa hay Xuân Thu Chiến Quốc vốn quen thuộc với người Việt hơn các game phương Tây xa lạ.
Thế là chép Emperor: Rise of the Middle Kingdom vào máy chơi, bắt đầu thử xem làm một quan thái thú quản lý một tòa thành nó như nào.
Nhảy vào chơi đơn tự do, game quăng cho một cái bản đồ trống hoác không người chỉ có đá và rừng, kèm theo số vốn khá “đậm” gần 20.000 vàng. Cái game này ác ở chỗ không phải là tích vàng từ số 0 mà là cố giữ sao cho không bị phá sản.
Emperor: Rise of the Middle Kingdom cấp cho tôi số vốn 20.000 vàng và mảnh đất trống để Start-up xây thành
Như một kẻ vừa trúng số, tôi xây ngay mấy dãy nhà phố bình dân để có số dân cư đầu tiên. Nhìn cảnh đàn dân lữ lượt kéo từ đường cái quan vào dựng lều định cư quả là cảm giác tuyệt vời như vừa khai trương một cửa hàng. Nhưng mà sao dân nó chạy như Lamborghini thế kia? Hóa ra con game này chỉnh tốc độ vận hành mặc định khá nhanh, thế là lật menu ra chỉnh lại tốc độ đủ chậm để kịp phản ứng.
Emperor: Rise of the Middle Kingdom cho tốc độc mặc định khá cao, phải chỉnh lại kẻo trở tay không kịp
Có dân rồi, giờ thì sao? À phải nuôi ăn bọn nó, nó mà đói chắc đè thái thú ra nướng lu. Thế là sẵn dòng sông chảy qua khu đất, xây ngay 4 cái nhà đánh cá và đường lộ để bọn nó chuyển thức ăn về nuôi xóm làng. Xây hẳn một cái nhà trữ lương thực để có chỗ dự trữ thức ăn đánh bắt được.
Có ăn rồi, tiếp tục dựng thêm mấy dãy phố nữa để có thêm dân đến ở thôi. Dựng cả một khu chợ để bán các thứ nhu yếu phẩm, đầu tiên phải có cửa hàng bán thức ăn đã. Ối trời! Chưa được 500 dân mà 4 cái nhà đánh cá đã không đủ sản lượng rồi, thế là bắt đầu xây nông trại trồng lúa để tăng cường lượng thực. Đám nhà lều dựng tạm giờ đời sống nâng cao rồi bắt đầu lên nhà tranh, vui phải biết, an cư lạc nghiệp rồi!
Xóm nhà lá đã thành hình
Ầm! Cái nhà lương thực to đùng đổ sập. Xoẹt xoẹt! Bùng! Bà Hỏa hạ cố khu dân cư. Thôi ăn c*t rồi!
Hóa ra mải mê xây nhà lên lương thực mà quên xây các công trình hỗ trợ, không có nhà Inspector nên không ai cảnh báo thảm họa hay phòng ngừa cháy nổ. Đám dân đông đúc lại chưa có giếng nước, chỉ số vệ sinh thấp trầm trọng, định cư gần 2 năm mà không có nước tắm thì quả là chua lè.
Nhà cháy và cháy lan trong khi không đủ Inspector để chữa cháy
Thế là lẳng lặng giải tỏa, phá bớt một số nhà để chèn công trình phụ vào do lúc đầu không nghĩ tới. Lại một đống tiền ra đi để xây lại tái định cư, xây lại các nhà bị sập bị cháy… hix lỗ vốn rồi…
Đồ ăn giờ không thiếu nhưng nhà vẫn là nhà tranh và dân vẫn nằm đất, thế là phải cắt một mảng đất phì nhiêu ra làm nông trại trồng cây gai đan chiếu. Lại xoay qua chợ mở cửa hàng bán chiếu ngày ngày max volume “tình anh bán chiếu” cung cấp cho bá tánh sử dụng.
Trồng gai đan chiếu thôi
Có cơm ăn, có chiếu đắp, có nước tắm lại có chùa miếu để thờ tự, nhà cửa bắt đầu lên nhà tranh cao cấp, lại thêm dân tứ phương thấy điều kiện sống tốt kéo đến ở đông nghẹt. Giờ người đông ăn nhiều mà chẳng có gì làm, họa tới rồi!
Phải phát triển nghề nghiệp kẻo dân thất nghiệp nó sinh ra trộm cướp thì nguy to. Sẵn chưa có gốm mà nó là nhu cầu “sang chảnh” của nhà giàu sắp tới phải cần. Thế là quy hoạch trước thời đại xây dựng nền công nghiệp gốm cho địa phương thôi!
Công nghiệp gốm đã khởi động
Quân sư tất cả chạy vào báo tin vui: “Chúa công giờ nổi tiếng hơn Dim Sum rồi”, vui thế chứ lị, cái mặt này hơn được nồi há cảo rồi!
Sau 4 cái nhà khai thác đất sét và 4 cái lò gốm ra đời, tỷ lệ bá tánh thất nghiệp giảm đáng kể, gốm bắt đầu cho sản phẩm, xây cửa hàng gốm ngoài chợ thôi! Năm mới sắp đến, quân sư vào báo năm nay chúa công có muốn tổ chức mừng năm mới không? Chuẩn y liền! Hơi hao tiền chút nhưng dân vui là được.
Năm mới năm me thành quách trù phú, thế là xây phủ điều hành thôi! Phủ mới khang trang bên cạnh là trạm quan thu thuế chuẩn bị đánh thuế gỡ lại tiền đầu tư xây thành từ đầu đến giờ. Sang năm mới dân tình làm ăn phát đạt liền đề xuất tăng lương, thôi thì cũng nên chiều bá tánh một tí, đời sống nâng cao mà.
Phủ quan khang trang
Nhìn qua nhìn lại thì gốm sắp đầy kho mà lương thực thì chẳng dư bao nhiêu, lại đau đầu đây… Quân sư lại đến kéo áo mách nhỏ sao không đi thông thương với các thành khác. Thế là cho sứ giả đi giao thương ngay 3 thành lân cận.
Đi mở thương mại với hàng xóm thôi!
Còn vụ lương thực, lại tiếp tục cắt đất xây thêm 2 cánh đồng bắp cải nữa, gì chứ nhịn đói khó chịu lắm!
Xây thêm nhà, có thêm việc mà thiếu người làm, lại phải tăng thêm dân số để có sức lao động. Thế là vài dãy phố kèm khu chợ thứ 2 ra đời. Dân tình lại ào ào đến ở, dân số trên 1000, thái thú ta được ca ngợi là người cai trị nổi tiếng nhất thời đại… muahuahuahua!
Dân số trên 1000 rồi, thành quách đã trù phú nhộn nhịp
Sứ giả từ xa báo về, 2 thành giao thương 1 thành từ chối! Thôi thì cũng được, thế là xây trạm giao thương thôi. Buồn thay một thành không mua gốm mà lại… bán muối cho mình, ông này thích đi bán muối đây. Cũng may thành thứ 2 có mua gốm, thế là max chỉ số đẩy hàng kiếm lời thôi!
Bán buôn xong quay lại thấy một vài nhà lên nhà tấm tường gạch nhưng hầu hết vẫn là nhà lá không chịu lên. Thế là phải nghĩ xem cần thêm gì nữa… à giải trí! Chưa có các món giải trí. Nhạc viện và trường xiếc ra đời trong 4 cái click chuột. Giờ đây chợ búa có ban thổi kèn và diễn xiếc sơn đông mãi võ cho bà con xem rồi.
Chợ giờ cũng náo nhiệt hơn lại có giải trí nữa
Các nhà báo về không có quan thuế đến thăm, quái lạ, xây nhà rồi cơ mà! Kiểm tra xem sao… Ối trời! Thuế muốn thu phải có gỗ, thảo nào nó ngồi vuốt râu 5 năm trời không đi thu thuế. Lại phải lọc cọc đi xây nhà cưa gỗ lấy gỗ đóng kiệu để quan đi thu thuế.
Đang khá rắc rối thì bỗng dưng một loạt nhà tụt cấp từ nhà tường xuống nhà lá, dân lũ lượt xách ba lô lên và đi khỏi thành. Dân số tụt xuống dưới 900 bắt đầu thiếu người làm việc, các nhà xưởng phải đóng cửa bớt, lại phải mở thêm khu dân cư để thu hút dân mới vào. Các khu cũ làm mọi cách vẫn không thể lên lại, các khu mới thì phát triển khá tốt gần bằng mức cũ nhưng vẫn thiếu nhân lực.
Dân lũ lượt xách bị gậy rời thành
Tình trạng xập xình này kéo dài và tiền bạc ngày một tiêu hao. Các khu dân cư mới cũng bắt đầu chững lại và dần xuống cấp ngược. Vẫn chưa tìm ra được nguyên nhân, sau 3 ngày try hard rốt cục cũng phá sản.
Thế đấy! Lần đầu chơi mò mẫm quản lý một cái thành sao mà khó quá. Thôi dẹp, chơi game mà còn đỡ không nổi thì làm thị trưởng thật dân nó chửi thúi mặt, thôi quay sang mơ làm cái khác không ham làm thị trưởng xây thành quách gì nữa!
Nhà xuống cấp không biết vì sao
Còn Emperor: Rise of the Middle Kingdom tất nhiên là giữ lại chơi lâu dài rồi! Thua keo này ta bày keo khác, ta lại ôm vốn xây thành mới và hỏi cụ “Gồ” nguyên nhân thất bại vậy.
Updated: Cho đến nay sau gần nửa tháng try hard Emperor: Rise of the Middle Kingdom tôi đã xây được nhà trang viên, lập quân đội và thỉnh Ngộ Không xuống phù hộ thành. Ngặt nỗi để ông thần khỉ dẫn quân đi đánh thành bên cạnh lần nào cũng thua trận còn mỗi ông thần trở về mà vừa về quê quá thăng thiên luôn. Chi phí quân đội cao quá nên thua trận xong sụp kinh tế phá sản, lại try hard từ đầu… haizzz